MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH...
Giữa cái lạnh rừng hoa đua nở
Vẫn có xuân rực rỡ vẫy chào
Cho dù đôi chút hanh hao
Hương nồng rất đượm ngọt ngào ấm êm
Dưới nắng sớm tô mềm môi đỏ
Má Hồng xinh để ngỏ lời thương
Cùng hoa xây đắp mộng hường
Tình yêu trải thảm con đường em qua
Cả trời đất chan hoà xao xuyến
Sóng khát thèm để biển hoang mang
Chim muông ong bướm rộn ràng
Tao nhân mặc khách ngỡ ngàng bút hoa
Em đứng đó hồn ta lóng ngóng
Nụ cười làm xao động lòng nhau
Của nàng tôn nữ sang giầu
Để ta quên mất một câu chuyện buồn...
T/g Thuong Nguyen26/12/2017.

NỖI NIỀM VƯƠNG VẤN.
Vẫn cứ nhớ nhung hoài người ấy
Mong một lần sống dậy nụ hôn
Biết rằng chẳng thể làm hơn
Bởi em khép cửa, tâm hồn nên tôi
Phải mai mốt chân trời góc bể
Những cách ngăn đâu dễ tỏ bày
Để lòng bão giật mưa dây
Tương tư mộng mị bao ngày bao đêm
Đời ngang trái không quen mà gặp
Reo rắc tình vun đắp sầu bi
Người ơi hờ hững làm chi
Trăm năm duyên ấy có gì cho ta.?
Thuong Nguyen17/2/2018

XIN ĐỪNG QUAY LẠI!
Rồi một ngày kia, em về bên ấy
Sống bên chồng để quên mấy thu qua
Bỏ hoàng hôn với những buổi chiều tà
Con đường nhỏ hương hoa nồng trong gió
Ánh trăng suông lặng thầm rơi đầu ngõ
bóng ai kìa đang vò võ đợi trông
Kỷ niệm đây mà tuột mất bế bồng
Thu xào xạc lá lồng qua khung cửa
Thôi người nhé chẳng chờ trông chị nữa
Dẫu âu sầu nhuốm bụi nửa chừng xuân
Ai đớn đau hay ai bước tần ngần
Chẳng hay biết bởi đôi lần khờ dại
Nếu một sớm trên đường đời gặp tại
Ngã ba đường, chớ quay lại làm chi
Cứ coi như một thuở chẳng yêu gì
Chân bước vội đừng sầu bi người nhé.
THUONG NGUYEN11/3/2018

GIÃ BIỆT NHAU RỒI
Nhớ lắm xưa ơi chiều tan học
Đứng lại bên đường mong đợi ai
Bàn tay lóng ngóng hờ trên tóc
Len lén nhìn theo áo trắng bay
Ngày đó em về qua ngõ nhỏ
Dưới bóng hàng me lá nhẹ bay
Áo trắng mộng về trong cõi nhớ
Hoa tím đâu rồi trên tóc mây
Lưu luyến còn in trong đáy mắt
Bóng hình năm cũ đã vời xa
Đành thôi quên hết đời hiu hắt
Mong gì tìm được những ngày qua
Giã biệt nhau rồi mùa hạ trắng
Trả lại cho em nắng sân trường
Ai có buồn không chiều xa vắng
Bên đời ngồi nhớ lại mùi hương…..
Xuân Mai

BIỂN TÌNH...
Anh có biết...
Hoa tuyết nở giữa mùa hè
Anh có biết...
Chim én về giữa mùa đông.
Em với anh,
Như dòng sông êm đềm chảy
Chảy ra khơi,
Ồn ào con sóng vỗ
Cũng bão dông,
Và bình yên phẳng lặng
Quyện vào nhau,
Sâu lắng đến tận cùng
Em sẽ nguyện...làm bờ cát trắng
Ôm lấy anh...là biển trùng khơi
Không có sóng
Cát sẽ buồn vụn vỡ
Có sóng hôn
Cát đắm say mịn mềm
Đùa vui mãi...
Hôn bình minh rực rỡ
Mải rong chơi...
Nghiêng nghiêng ngả bóng chiều tà
Màu tím lam...
Hoàng hôn buông chầm chậm
Biển tình anh...
Ôm bờ cát đời em..
11/2/2019/H/P

ẢO VỌNG...
Một chiều tôi bước vội vàng
Đánh rơi nỗi nhớ! mơ màng bên em
Ngỡ là hình dáng quen quen
Của người thương cũ bên rèm đong đưa
Nàng sao lỗng lẫy như thừa
Tựa loài muống biển, nắng mưa vẫn hường
Giai nhân tuyệt sắc bên đường
Bước chân lữ thứ ngượng ngùng khó qua
Em là thánh nữ kiêu sa
Toả hương dịu mát nhạt nhoà trời xanh
Nửa đời duyên kiếp chòng chành
Chợt nghe như thấy mong manh bến bờ
Người ơi xin chớ hững hờ
Em còn ở đó mà chờ chi ai
Cho anh thao thức đêm dài
Mơ hình bắt bóng chẳng ngoai nỗi sầu
Kiếp phong trần, lắm bể dâu
Em như cá nước biết đâu mà tìm
Nỡ nào nát cả con tim
Vì quên nỗi nhớ vô hình bên em!
T/g Thuong Nguyen27/12/2017

GỬI YÊU CHO GIÓ
Yêu nhé Gió ! tình em không phai nhạt
Mãi bên anh tình nồng ấm xiết bao
Con tim em cất giữ những ngọt ngào
Yêu lắm đó ! Nụ hôn em trao Gió
Bến tương tư em giam cầm nỗi nhớ
Gửi Gió yêu mấy độ lá thu vàng
Con chim sáo líu lo đón mùa sang
Gió mơn man vòng tay quàng xiết nhẹ
Em đố Gió sao em yêu nhiều thế
Chẳng bao giờ em kể chuyện thiệt hơn
Vì với Gió... Em còn được dỗi hờn
Được Gió hôn và được hôn Gió mãi
Chỉ thế thôi tâm hồn em trẻ lại
Chẳng thấy buồn chẳng ngại Gió yêu cưng
Kệ cho ai có gắn tiếng xa gần
Em hạnh phúc còn cần gì hơn thế
Anh ! Gió ơi ! Nghe chuyện tình em kể
Đêm yên bình khe khẽ đợi vầng Trăng
Gió yêu ơi ! Sợi đã kết tơ vàng
Cho nhân thế... Buộc tình em với Gió
Sưu tầm.t:30/7/2018

NỒNG NÀN
Đến cùng anh lời thì thầm to nhỏ
Sẽ suốt đời ta kết chặc duyên tơ
Xin món man ve vuốt những trưa hè
Xin rào rạc ru em say giấc mộng
Ta nâng niu vóc ngà đang dậy sóng
Mái tóc thề lắng đọng bấy tình thơ
Ôi làn môi thánh thót rót trăng thề
Làm mê mẫn đê mê hồn lãng tử
Vạn tình thơ xin ghi vào sách sử
Trói tình em cùng gió nhủ nghìn thâu
Xin trăm năm duyên thắm đến bạc đầu
Lời nguyện ước nhiệm màu luôn tỏa sáng
Ta yêu em như vầng dương tỏ rạng
Ánh nắng tràn sưởi ấm mảng hồn hoa
Từng đêm về về vãn những giòng thơ
Yêu lắm đó! Bởi vì anh là gió
Kiều Xuân Thủy

ƯỚC
Từ khi dựng bảng kén thêm chồng
Nỏ được anh nào vẫn bóng không
Thức giữa đêm dài nuôi ảo mộng
Ngồi trên bãi cạn khóc tang bồng
Trăm bề lạnh lẽo đang mòn sức
Vạn thuở âu sầu cũng phí công
Chỉ nguyện tình ơi đừng sáo rỗng
Phù du ngậm mãi đắng môi hồng..
Anh Vũ
KÉN
Chọn mãi mà chưa lấy được chồng
Đêm dài lạnh lẽo phải nằm không
Cha thời ngóng được thằng cu bế
Mẹ lại mong ghê cái hĩm bồng
Mấy bận buông mồi đều phí sức
Vài lần thả thính vẫn toi công
Hay là kén quá cho nên vậy
Lại sợ rồi mai nhạt má hồng.
Phi Nhung

TƠ TƯỞNG
Ngày đêm ủ dột muốn theo chồng
Khổ nỗi trăm chiều mẹ biết không
Lại kẻ mồm ngoa lời đắng rỗng
Rồi tên dạ xấu nghĩa cay nồng
Âu sầu trước ngõ tàn thân nhộng
Lạnh lẽo sau vườn khổ dáng công
Cửa phụng đìu hiu hờn võng trống
Thầm ôm giậu liễu nhớ thương hồng..
Anh Vũ
CHỜ
Chẳng gặp duyên ưa đễ gọi chồng
Nên đành gối lẻ chốn phòng không
Khi buồn bạn tác cùng chia quạnh
Lúc rảnh anh em xúm hưởng nồng
Mẹ bảo sang Hàn thay kiếp quạ
Cha rằng đến Thái đổi đời công
Phen này khối kẻ ngồi ao ước
Đến mượn bà mai nối chỉ hồng.
Phi Nhung

ANH TÌM VỀ
Anh tìm về quán vắng nhỏ không em
Nhạt nắng thưa mưa trưa buồn cô quạnh
Ly Cafe vẫn nhỏ đều sóng sánh
Khói thuốc tàn nước lạnh chiếc bàn quen
Anh trở về gạt bỏ những bon chen
Những ưu tư những khát thèm khờ dại
Tìm lại ngày xưa khi mình mê mải
Nụ hôn đầu êm ái phút bên nhau
Anh trở về con tim bỗng nhói đau
Bản nhạc cũ nhạt mầu khi cung lỗi
Chiếc ghế gỗ cô đơn sao thấy tội
Bụi phủ mờ trên lối nhỏ ai qua
Anh trở về xuân lặng lẽ trôi xa
Chỉ còn lại những cánh hoa rơi rụng
Cành trơ trụi cơn mưa ào ướt sũng
Cửa khép hờ như cũng muốn chờ ai
Anh trở về nơi còn nửa tháng hai
Giọt nắng muộn...Đan cài...Vào nỗi nhớ!
hồng giang

NỖI NHỚ KHÔNG TÊN
Những buổi chiều lặng lẽ ngóng tình em
Ôm nỗi nhớ khát thèm không dám nói
Trái tim khóc quặn đau làn mắt mỏi
Ướt Mi gâỳ trong tiếng gọi hư hao
Dẫu biết là niềm cháy bỏng khát khao
Mà sao vẫn nghẹn ngào trên phố vắng
Bàn chân bước nặng nề trong tĩnh lặng
Ánh trăng buồn đeo đẳng cứ hoài theo
Đời không em lại mang kiếp đói nghèo
Tình xưa ấy bỗng cuốn theo chiều gió
Khúc bi thương cứ mịt mờ không ngỏ
Bản nhạc tình ai ném bỏ dưới chiều xa?
Em bây giờ hay của những hôm qua
Khiến đời anh phải nhạt nhòa tê tái
Người quay gót không hẹn ngày trở lại
Để kẻ si tình hoang hoải..nấc từng cơn.!
Thơ tình: Anh Vũ

TÌM
Đi tìm nỗi nhớ đánh rơi
ngẩn ngơ đếm giọt buồn ơi đêm trường
tình sao cứ mãi vẩn vương
cho lòng ta mãi sầu thương bên đời
Nhạt nhòa lệ nhẹ tuôn rơi
miên man đắng ngắt sầu vơi thân gầy
nhớ nhung vò võ tháng ngày
tìm đâu bóng cũ đọa đầy thân ta
Duyên xưa thề hẹn cũng nhòa
ái ân mơ mộng cũng là hư hao
tình xưa nồng cháy thủa nào
nhạt nôi lệ đắng nghẹn ngào bủa vây
Mình ta lê gót chân gầy
nghe yêu thương chợt dâng đầy mắt môi
thôi đành bỏ mảnh tình côi
vu vơ nhặt lấy ..bóng rơi cuối đường..
n/sơn

TÌNH MỘNG
ĐỜI .... vẫn còn say giấc mộng vừa
KHÔNG .. hờn mãi ngọt mối tình ưa
ÂN .... trao thuở ấy là chân thật
ÁI .... gửi ngày nao chẳng dối lừa
ĐỜI .... nhặt niềm thương sầu buổi ấy
VÔ .... gồm nỗi nhớ giận chiều mưa
VỊ ..... hương vẫn đọng vành môi thắm
KIẾP SỐNG KHÔNG YÊU KIẾP SỐNG THỪA
Sưu tầm.
BƯỚM ĐA TÌNH
Nếu biết tình em vẫn nồng nàn
Lẽ nào mộng ước phải lìa tan
Như ngàn sóng vổ hôn say đắm
Trên bờ cát trăng nắng chan chan
Là bướm đa tình dạo vườn xinh
Tình say ngây ngất một bóng hình
Lụy cảnh hoa tàn vương hướng phấn
Chẳng lẽ ta đây chẳng biết tình
Kiều xuân Thủy

SẦU ĐÔNG 2
Em vẫn đợi em về
Bến bờ khao khác sóng
Nửa đời trong đê mê
Một thời mơ dáng bóng
Anh giờ nơi phương xa
Gió ngàn đêm đông lạnh
Vướng nghìn trùng phong ba
Chờ tình trong hiu quạnh
Em giờ nơi hậu phương
Thương người lính biên cương
Dạ son sắc chung đường
Đợi chờ lính phong sương
Sầu đông sẽ qua đi
Xuân về xanh mắt biếc
Rồi qua cảnh phân ly
Tình ta càng thắm thiết
KIỀU XUÂN THỦY THÁNG 10 NĂM 2018

NỖI BUỒN NĂM CŨ
Đường phố bây giờ vắng bóng ai?
Đèn đêm vàng vọt ngẩn ngơ hoài
Cắt xẻ yêu thương vương tóc gió
Mùa đi vụn vỡ mộng tàn phai
Tiếng nỉ non tàn trong giấc mơ
Thui chột thời gian đến vô bờ
Vì sao không nói khi giáp mặt
Khi đã mất rồi lại ngẩn ngơ
Đường phố phai phôi tuổi đá buồn
Khóe mắt cay cay lệ sầu buông
Hờ hững với nhau đời ngoảnh mặt
Ngậm ngùi góc vắng hờn trăm phương
Tiếc nuối đeo mang day dứt lòng
Sao đã đổi ngôi ách giữa dòng
Cao chạy xa bay bày vô nghĩa
Ôm mối chung riêng tắt lửa hồng
Đường phố tan vào cõi hư không
Giọt đắng môi ai kết tủa đông
Cho muôn thế kỉ sầu lẻ bóng
Trăm nhớ ngàn thương ủ dôt lòng
Xuân 2019Ân Thiên ( Bình Dương)

DIỆT TIỆT
Khúc nhạc u buồn đã trổi xong
Hồng tơ đứt đoạn tủi thương lòng
Còn chăng kỷ niệm trong niềm nhớ
Hoặc giả ân tình thuở luyến mong
Kẻ ở hoài vương màu cỏ nội
Người đi lại lãng vị hương đồng
Thuyền xưa bến cũ tìm đâu thấy
Ví thể trăng ngà giữa gió đông
Lan Thuy
NGÓNG ĐỢI NÀNG
Đào mai trổ khắp nẻo quê nhà
Mãi đợi tin nàng hướng tận xa
Tết gợi bên thềm sao tủi đến
Xuân về trước ngõ cứ buồn ra
Nhìn kia bóng đổ lòng thiêu đốt
Bước nọ sầu rơi rượu thấm ngà
Thắm đượm ân nồng đêm tưởng nhớ
Ơi tình thấu hiểu cõi lòng ta...
Thơ: Binh Phan11/02/2019

MÒN MỎI
- Ngũ độ_Bát láy- Liên hoàn thuận nghịch- Lục thanh vi thủ_ngũ thanh vi vận
Người đi vội vã chắc không về
Hụt hẫng thân này khổ gái quê
Cứ thẫn thờ trông hoài bỏ việc
Rồi lơ lửng đợi xuýt quên nghề
Âu sầu mấy bữa lòng thê thảm
Ảo não đôi đường miệng tái tê
Vỡ mộng tràn lan mòn mỏi gót
Từng đêm rũ rượi thấu trăm bề.
………………………
Từng đêm rũ rượi thấu trăm bề
Ngẫm cảnh êm đềm dạ buốt tê
Bởi phận lầm than buồn bã gót
Vì thân khổ cực đớn đau nghề
Tâm hờ hững lạnh sầu đôi ngả
Miệng lả lơi bầm gẫy chốn quê
Muốn tỏ cùng ai đờ đẫn mộng
Người đi vội vã chắc không về.
Thơ tình: Anh Vũ

XUÂN VỀ TRONG MẮT EM
Nắng đỏng đảnh hong sắc vàng trên phố
Gió hòa ca như thổ lộ tâm tình
Bướm nô đùa hôn trộm nụ hồng xinh
Bung cánh nở điểm tô mình lọng lẫy
Dấu yêu hỡi xem kìa anh có thấy
Xuân Thanh Bình trỗi dậy đáy con tim
Khép suy tư rong ruổi mãi kiếm tìm
Khơi cảm xúc đắm chìm hồn thi sĩ
Xuân đã đến ta say cơn mộng mị
Gió tươi cười híp mí ghẹo đào mai
Hồng , huệ , lan tô điểm nét trang đài
Hoa lá vẫy đón tương lai rộng mở
Xuân diễm tuyệt trong tim hòa nhịp thở
Màu yêu thương hớn hở đón nhau về
Tuyết giao mùa trời đất thỏa cơn mê
Hạnh phúc hỡi vẹn câu thề anh nhé.
HỒNG TÍM.

PHIÊN CHỢ TÌNH!
Chàng đang tâm nỡ bỏ rơi
Nụ cười ngào nghẹn cho đời em đau
Thuyền duyên mỏi bước bể dâu
Chân trời thoáng đợi mộng đầu u mê
Hàn đông trót vướng câu thề
Chờ xuân nắng trả đem về thầm mơ
Ngang nhà anh thả vần thơ
Mật đường chảy thấm vật vờ tim em
Người qua phiên chợ tình đêm
Đời em ngỡ đã buông rèm trả vay
Tàn phiên chợ ,ế trăng gầy
Em về lạnh lẽo vòng tay ái tình
T/g Thuong Nguyen11/1/2018

VÔ_TÌNH
Vô tình ta lại gặp nhau
vô tình nỗi nhớ dâng sầu con tim
vô tình em mãi lặng im
vô tình em để anh nhìn trời cao
Vô tình trời đổ mưa rào
vô tình nơi đó em vào vào trú mưa
vô tình ánh mắt đong đưa
vô tình hai đứa lại vừa chạm tay
Vô tình ánh mắt ngất ngây
vô tình mưa cũng..đong đầy tình ta
vô tình em cất tiếng ca
vô tình tôi đã ..giao hòa cùng em
Vô tình mộng thắm từng đêm
vô tình tôi nhớ..nhớ em..vô tình
n/sơn

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét