Thứ Hai, 4 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 315

TA CÒN NỢ NHAU
Ta còn nợ một vòng tay anh nhé
Bởi chưa lần san sẻ trọn nguồn yêu
Bởi cách xa nên nỗi nhớ dâng nhiều
Tim thổn thức như cường triều cuộn sóng.
Ta còn nợ nụ hôn đầu cháy bỏng
Say men nồng thổi nóng giữa đê mê
Quyện bờ môi nghe nhịp thở tràn trề
Chờ hai tiếng phu thê về tròn ước.
Chắc vì tại nợ nần nhau kiếp trước
Nên bây chừ mong sớm được kề bên
Gắn đẹp duyên xua khoảng cách hai miền
Em nguyện hứa vợ hiền bên người mãi.
Ta còn nợ  một vườn tình kết trái
Để trọn đời khờ dại lac vào nhau.
Sưu tầm.
 vntst20184346_500
HÌNH NHƯ THẾ – NGƯỜI DƯNG
Hình như thế chung đường ta bước,
Chỉ có điều … người trước người sau,
Hình như duyên đã bắt đầu,
Hình như mắt đã tìm nhau có lần!
Hình như thế ta gần nhau lắm,
Chưa một lần tay nắm song đôi,
Hình như ánh mắt bờ môi,
Có lần như đã … ta ngồi cạnh bên!
Hình như thế gọi tên nghe rõ,
Bốn mắt nhìn như ngỏ lời thương,
Người về hương tóc còn vương,
Muốn đem cả gió … về giường mộng say!
Hình như thế bàn tay bỡ ngỡ,
Nắm tay người … lại sợ chia xa,
Muốn chung lúc ánh dương tà,
Ngõ khuya trăng chếch… có ta có mình!
Hình như thế mộng tình ta đã,
Biết bao lần tay ngả môi hôn,
Chỉ nghe hơi thở dập dồn,
Giật mình tỉnh giấc … gối ôm nát nhàu!
Hình như thế chung màu luyến nhớ,
Vẫu còn e … sao nỡ người dưng,
Lỡ trao … người nhé … thôi đừng…,
Đừng xa cách nữa … người dưng … mộng tình!
HD
 vntst20184449_500
ĐỒNG TÂM HỢP Ý
TÌNH duyên cách trở lại than Trời
Cứ tưởng YÊU là chuyện rảo chơi
Nẻo MỘNG đèn hoa giăng mãn kiếp
Đường MƠ gấm ngọc trải muôn đời
Đâu ngờ chữ NGUYỆN thành mây gió
Có ngỡ câu NGUYỀN hóa bọt khơi
Hạnh phúc khi cùng chung ƯỚC vọng
ĐỒNG TÂM HỢP Ý khắc ghi lời
Cư-Nguyễn

XUÂN VỀ
Mùa xuân này anh bên em
Cùng nhau đi dạo ngắm xem mai vàng
Nhiều bông xinh xắn mịn màng
Hương hoa thơm ngát nồng nàn tình quê
Bấy lâu anh mới trở về
Thăm người em gái hẹn thề ngày xưa
Nhớ sao biết mấy cho vừa
Đường quê lối cũ lưa thưa nắng vàng
Xuân về chim én rộn ràng
Hôm nay gặp lại ngỡ ngàng làm sao
Thời gian dẫu có qua mau
Bây giờ khôn lớn thuở nào còn thơ
Bao năm vẫn đợi vẫn chờ
Hôm nay hội ngộ ước mơ một ngày
Mong sao số phận an bài
Chúng mình hai đứa ngày ngày bên nhau.
Dòng Thơ Quê Hương
 vntst20184049_500
XUÂN
Xuân đã về đang thì thầm bên cửa
Mở đi anh để đón mộng an lành
Như năm mới trước thềm ai đã hứa
Sẽ trọn đời iu mỗi một mình anh.
Tay đan tay trong giấc mộng tuổi xanh
Tình gắn kết mãi ngọt lành anh nhỉ
Mãi yêu anh chẳng cần gì suy nghĩ
Đường cách xa em vẫn thấy thật gần.
Năm mới rồi em chỉ có ước mong
Mong gia đình ấm êm và sức khỏe
Ở phương anh hãy mỉm cười anh nhé
Xuân sẽ tràn... lan tỏa tận phương em.
Sưu tầm.

MẮT EM
Chết lặng em ơi,
Môi mềm mắt biếc,
Để anh thầm tiếc,
Thiên đàng ngẩn ngơ!
Anh đã thầm mơ,
Hồ thu đáy mắt,
Nụ hôn nhẹ đặt,
Từ từ khép mi!
Có phải tình si,
Hay vì duyên trước,
Mong sao có được
Đêm nồng môi trao.
Chứa cả trời sao,
Mênh mông vời vợi,
Chìm trong chờ đợi,
Tay vòng eo thon!
Khao khát mỏi mòn,
Hồn anh đã lạc,
Trong như tiếng nhạc,
Uống đầy đam mê.
Chứa cả con đê,
Sóng xanh của lúa
Tình yêu đôi lứa,
Bắt đầu … mắt em!
HD
 vntst20185073_500
NẮNG XUÂN
Em vẫn đợi bên thềm nắng mới
Cả buổi chiều vời vợi nàng Xuân
Này đây ải đến đã gần
Đào ơi mai đã lâng lâng thuở thời
Anh bảo nhỏ dòng đời chen lấp
Giữa dòng trôi tấp nập nụ cười
Tìm em giữa một biển người
Bàn tay nắm chặt sợ đời ..lạc nhau
Anh đã nhủ miếng trâù têm phượng
Mẹ dặn ra hai hướng vợ chồng
Cùng nhau sưởi ấm mùa đông
Khởi nguyên hạnh thắm tơ hồng chuyển đưa
Dấu yêu hỡi hương xưa đã vẹn
Chung một lòng hứa hẹn từ nay
Cả đời ân ngãi thơm dày
Đàn con thơ trẻ những ngày ấm êm.
Kiều Trang
 vntst20184216_500
GIỌT ĐẮNG NGƯỜI TRAO
Giọt đắng anh trao đủ để sầu
Giờ đây uất nghẹn chẳng thành câu
Tim tôi đã vỡ chưa hàn gắn
Nhịp thở liên hồi đứt quãng sâu
Nuốt vị cay nồng lòng thổn thức
Sao người đốt cháy mảnh tình đau
Buồn vương mắt ngọc mơ còn thấu
Khiến mảnh hồn em cuộn nát nhàu
HOA HỒNG ĐEN

ÚA MÀU
Đã hẹn em về lối ngõ xưa
Chiều buông giọt nắng ướm tay vừa
Lời thương nũng nịu tràn đôi mắt
Ngọt thắm ân nồng những buổi thưa
Gió bảo đêm à gió bảo chi
Mà thêu dệt nhớ hỏi thêm gì
Người xưa ghé hỏi ừ ...nào nghĩ
Giã biệt lâu rồi buổi cách ly
Bậu hỡi lâu rồi chớ hỏi mong
Còn ta bỏ bến sẽ theo chồng
Thời gian kỉ niệm dần trôi mất
Úa nhạt tim mình khỏi ngóng trông.
Kiều Trang
 vntst20184255_500
GIỌT NHỚ PHAI
Quạnh quẽ đêm tàn nhớ kẻ dưng
Mùa yêu lạc bến ngỡ như chừng
Vườn loan gió thổi âu sầu hứng
Cõi uyển sương lùa ảo não bưng
Ngõ tối người đi xao xuyến nựng
Thề xưa bóng đợi khát khao bừng
Đời phai đắng giọt tràn hoen bửng
Nhật ký chêm dòng lặng lẽ ngưng.
Kiều Trang

TÌNH MỘNG
TÌNH ngỡ cùng nhau đến trọn đời
NHƯ lời ước hẹn sẽ chung đôi
MÂY vờn đỉnh núi bay về biển
KHÓI tản đầu non dạt nướng đồi
CÒN chỉ thông ngàn sương nhạt lối
ĐÂU ngờ phố lạnh nắng phai phôi
NỮA tìm dáng cũ đang trầm nổi
MỘNG TỰA TRĂNG SAO VỠ MẤT RỒI
Cư- Nguyễn.
 vntst20184588_500
NHỚ
Ồ lạ thật sao nhớ nhiều đến vậy
Nhớ Vòng tay run rẩy buổi chiều nao
Nhớ bờ môi đầy khao khát hôm nào
Và nhớ cả những ngọt ngào trăn trở
Dấu yêu ơi bởi ta là duyên nợ
Nên đời này luôn luôn nhớ về nhau
Nắng chiều đông dường như cũng nhạt màu
Xin em chớ làm đau câu luyến ái
Xuân sắp về sao em còn mê mải
Sợi nắng buồn cứ vương mãi hanh hao
Câu hẹn thề em mới nói chiều nao
Phải chăng đã lạc vào trong tiềm thức
Mình có nhau là mối tình chân thực
Cớ sao em còn ấm ức hờn ghen
Trái tim em mặc nỗi nhớ lấn chèn
Rồi hờ hững bon chen vào quên lãng
Anh lại viết câu thơ tình lãng đãng
Ngoài trời kia... Hé rạng... Ánh xuân hồng!
02/02/2019 Hồng Giang.
 vntst20184609_500
PHẬN MỎNG
Lặng lẽ em nhìn, lặng lẽ thôi,
Dám đâu mơ ước được đổi ngôi,
Em chỉ là người chân bước muộn,
Ước một lần thôi … chuyện đã rồi!
Anh ở bên người, có biết không,
Mỏng manh váy áo hững hờ mong,
Âm ỉ lửa tình … em nén lại
Lỡ chạm thôi anh … cũng thỏa lòng!
Nếu biết tình ta sẽ bẽ bàng,
Dám đâu anh nhỉ chuyện đa mang,
Dám đâu anh nhỉ mơ riêng góc,
Phận liễu đa đoan … lại bẽ bàng!
Anh ở bên người gối chăn êm,
Có biết bên em ướt gối mềm,
Phận liễu sao mình em phải chịu,
Nhủ lòng đừng nhớ … lại thương thêm!
Em biết anh giờ chẳng ngủ đâu,
Bên ấy tay anh gối dưới đầu,
Người kéo tay người … tay thụt lại,
Chắc hiểu bên em … gối nát nhàu!
Dừng lại nhé anh chuyện hai ta,
Dẫu nhớ thương kia vẫn đậm đà,
Đến cuối con đường em bóng lẻ,
Giữ gìn anh nhé … vẹn toàn gia!
Đừng trách chi em chuyện đổi thay
Tim đã trao anh cả ngàn ngày,
Em chỉ trách mình duyên phận mỏng,
Tự mình an ủi … phận không may!
HD
 vntst20184597_500
PHÂN TRẦN
Anh yêu à,anh đừng ghen với thơ!
Khi thấy em miệt mài trao nỗi nhớ
Ấp iu đôi câu dành cho người muôn thưở
Nhưng thật tình thơ vẫn chỉ thơ thôi!
Cũng đừng ghen khi mắt em xa xôi!
Chút lệ hoen giữa hư không vắng lặng,
Đơn giản tìm thơ trong vị đời mằn mặn
Nào đâu buồn với quá khứ năm xưa!
Anh đừng nhíu mày khi em ướt bởi mưa!
Đừng mím môi khi em đùa với nắng!
Đừng hơn thua khi em hôn hoa trắng!
Đừng dỗi hờn khi em tắm trăng đêm!
Nghe em này,anh-tất cả của em
Không nắng gió,mây mưa nào sánh được
Vì thương anh,dù rẻ dòng lội ngược
Vẫn tìm về...Anh,đừng giận vu vơ!
AQN
 vntst20184355_500
XUÂN NHỚ ANH!
Phố rộn rã đào mai khoe áo mới
Ngọn gió hồng phơi phới mái tóc mây
Nắng lí lắc trên đôi má thơ ngây
Xuân về đấy,dấu yêu ơi có thấy?!
Con đường nhỏ đôi chân ngoan hờn lẫy
Cứ ngập ngừng rồi run rẩy quá thôi
Tại nhớ người nơi ấy rất xa xôi
Từng chuyến xe lại trêu đôi mắt biếc.
Lời yêu thương vẫn còn đây tha thiết
Góc phố chiều mải miết kiếm tìm nhau
Xuân đã sang mang tươi thắm sắc màu
Chỉ riêng em mặt chau vì nỗi nhớ..!!
Nghe tiếng nấc trong tim non òa vỡ
Biết bao giờ mình sánh bước chung đôi
Trên vành môi sẽ rạng rỡ nụ cười
Để xuân ôm niềm vui về bất tận..?!!
2/2/19 Lê Phạm Quỳnh Như
 vntst20184563_500
NẾU MỘT NGÀY !
Anh yêu à! Em chẳng muốn xa anh
Dẫu một phút cũng không đành buông bỏ
Em sợ lắm nơi cỏ xanh, đất đỏ
Sợ một mình nơi đó... lạnh, cô đơn!
Nếu một ngày chẳng thể nói gì hơn
Cả hơi thở cũng chập chờn yếu ớt
Mà đau đớn cứ cuốn về từng đợt
Giọt lệ sầu đừng rơi rớt nghe anh!
Nếu một ngày khóc tiễn mái đầu xanh
Vòng tay ấm tròn vành nay khuyết nửa
Anh yêu hỡi! Thứ tha em lần nữa
Chưa giữ tròn lời hứa vội ra đi
Bước một mình anh chớ có lo chi
Đoạn đường vắng đừng sợ gì anh nhé!
Hãy can đảm, vững tâm và mạnh mẽ
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai
Hứa với em dẫu mình có chia hai
Đừng khóc nhé! Những đêm dài thăm thẳm
Hãy tấu khúc Thánh Ca Buồn say đắm
Quyện hương lòng trao hơi ấm hồn yêu
Chỉ “ Nếu “ thôi... sao giọt đắng rơi nhiều ?
Sưu tầm.
 vntst20184649_500
GỬI HẾT CHO EM
Gửi hết vào thơ gửi ý lời
Gom từng nỗi nhớ lạc muôn nơi
Cho em cho hết cần chi giữ
Chỉ có em thôi mãi thế rồi
Ta muốn đào tung một góc đời
Hình em ấp ủ chẳng lúc lơi
Mặc đời dâu bể hay giông bão
Em mãi trong ta khó thể rời
Đâu phải vì ta thích vẽ vời
Mà là ta muốn chỉ thế thôi
Muốn em thật đẹp say mắt ngắm
Khiến nét đài trang chẳng thốt lời
Ta muốn thấy em luôn mỉm cười
Nụ cười e lệ gắn trên môi
Bình minh hé rạng khoe môi thắm
Chỉ ngắm em thôi cũng đủ rồi
Ước muốn tình si ước muốn đời
Nếu lòng mê lạc hãy buông lơi
Mây trôi hờ hững đừng mong với
Em té ta đau khổ một đời.
Vô Thường
 vntst20184610_500
THOẢ NỖI NHỚ MONG
Ta cố kéo cho thời gian dừng lại
Thả nổi hồn theo gió mải vu vi
Dưới ngàn thông in đậm bước em đi
Vương sợi nắng lên dáng ngà.... em bước
Nguyện là gió để lùa cơn mưa ngược
Giữ mùi hương em thoảng…ước thật lâu
Vị ngọt ngào, nồng ấm gửi trao nhau
Ngàn sau vẫn còn đậm màu…lưu luyến..
Đồi thông vẫn tự ru mình uyển chuyển
Để gió hờ vội vã khỏa làn hương
Nhè nhẹ thôi sợi nắng nhạt vấn vương
Trên dáng em khiến hoa nhường nguyệt thẹn
Nghe trong gió tiếng em cười bẽn lẽn
Tiếng thông reo hòa tấu bản tình ca
Tiếng chuông chùa điểm nhịp.. khói sương pha
Ta ngây ngất giữa bóng tà loang lổ
Hồ Xuân Hương lúc lửa lòng… bão tố
Ngồi bên em..sắc chiều thoáng… bóng câu
Ta đã từng thầm ước từ bấy lâu
Nay đã thỏa giấc mơ lầu ái đọng.
Vô Thường
 vntst20184354_500
HƯƠNG KHẾ
Ngày xưa anh trồng cây khế
Vườn ươm kỉ niệm thuở nào?
Tỉa tót , chăm cành , bén rễ...
Lớn dần năm tháng thương nhau
Hoa khế chiều chiều rơi rụng
Gió lùa ồ ạt từng cơn
Lén nắm tay em lúng túng
Búng cằm bày đặt dỗi hờn
Tương tư ngủ vùi mắt biếc
Hóng gió trưa hè thiệt say
Chùm thương nối dòng tha thiết
Tính anh ngồi đó thiệt dai
Ngày nay đong đầy kết trái
Mọng ngọt ru trời yêu thương
Tình yêu vướng vây oan trái
Anh đi xuôi ngược bốn phương
Lỡ làng hết mùa ong bướm
Chôn giấu đớn đau tủi hờn
Nhắc lại miệng càng thêm ngượng
Đêm về bàng bạc cô đơn
Sầu treo lửng lơ hồn lá
Dần dà xa lạ dửng dưng
Tình vào thiên thu nghiêng ngả
Hỏi ai , ai có vui mừng?
Ngày 15/1/2019Ân Thiên ( Bình Dương)
 vntst20184356_500
NHỚ THỜI ÁO TRẮNG
Ta bật khóc khi làm người thua cuộc
Cuốn sách xưa não nuột những trang buồn
Thời học trò tập nhớ nhớ thương thương
Nhớ bờ cỏ ngậm sương hồn tinh khiết
Áo em trắng lòng thơm tho ai biết?
Đường chân trời ai viết lá thư trao?
Ta ngập chìm trong trạng thái nôn nao
Muôn dấu hỏi đặt nơi nào đúng chỗ?
Anh bước đi xa hàng trăm cây số
Ngoảnh lại nhìn ...chuyện ái, ố còn đây
Trời không trong xanh vẩn đục áng mây
Tình nghiêng ngả bùn lầy vây giấc mộng
Hồn cây ngủ chập chờn in chiếc bóng
Những chuỗi cười vô vọng giấu niềm đau
Ngày men theo sỏi đá dạ trở sầu
Ta không phép nhiệm màu sao biến hóa?
Ta vẫn nhớ ngày đưa em vào hạ
Khắc tên nhau trên dốc đá, đồi cây
Ai có ngờ trời đất đã đổi thay?
Thời áo trắng xa bay trôi vạn dặm
Ngày 18/1/2019Ân Thiên ( Bình Dương)
 vntst20184888_500
KỶ NIỆM BÊN CẦU
Anh dẫn em đi giữa cầu này
Trời mưa Lất phất gió bay bay
Níu chặt tay anh em khẽ nói
Sợ lắm anh ơi vắng thế này
Anh dẫn em đi giữa chốn này
Trời đêm thanh vắng lạ lùng thay
Mùi thơm hoa dại và hoa sữa
Như Quyện vào ta ngây ngất say
Ngồi sát bên nhau lúc giao thừa
Mặt hồ soi bóng gió đung đưa
Ánh trăng mờ nhạt lăn trên sóng
Tóc em gió thổi bay lưa thưa
Nhìn sang bên kia thấy bãi dưa
Soi xuống dòng sông thấy bóng dừa
Đêm đó hai mình cùng tâm sự
Gió buồn gió cũng thổi đung đưa
ĐỨC HẠNH
vntst20184760_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét