Nam Mô A Di Đà Phật
Thiên nhiên vẫn thay mùa
Mầm xanh luôn đổi mới
Mây trắng bồng bềnh trôi
Nắng vàng lang thang đợi.
Xuân mai vàng nở rộ
Lạc sen ngát hương nồng
Nàng cúc vui thêm bạn
Thơ phúc ngã nghiêng câu.
Vòng xoay là vô tận
Như sóng lượn nhấp nhô
Chuyển hóa dòng sinh diệt
Đong đưa giữa an hoà.
THIỆN lớn dần năm tháng
TÂM khắc mỗi sắc hình
TRONG bao la vũ trụ
TA có giữa muôn trùng..
Sưu tầm.

HOA XUÂN NỨC NỒNG
Phùn mưa nhẹ tưới tỏa xen nồng
Tím đỏ xanh vàng rực rỡ bông
Chĩa thẳng vòi vươn xòe đượm thắm
Chìa dâng cánh mở rộ tươi hồng
Trao làn bụi nước êm đềm diễn
Khỏa đám sương trời lặng lẽ trông
Rượi mát mây chiều đan nhiễu bổng
Nhìn hoa sặc sỡ sáng trên đồng...
31/01/2019 - Sinh Pham
MƯA XUÂN
Thoảng khẽ chiều nay vị tết nồng
Mai vàng mận trắng nõn nà bông
Êm đềm cội biếc khoe chồi mảnh
Rực rỡ nhành tươi trải sắc hồng
Má ửng bờ môi ngào ngọt hé
Duyên bừng mắt ngọc thẫn thờ trông
Phùn giăng ấp ủ niềm hi vọng
Lộc mỡ màng xanh cả cánh đồng.
31/1/2019 - DUNG NGUYÊN

TẾT THA HƯƠNG
Cho màu Tết cũ lại tràn hoa
Thoảng chốc nàng Xuân vịn giữa nhà
Cứ dõi tao phùng nhưng nẻo bặt
Nên hoài lỡ mộng khiến hồn sa
Nhiều năm chửa lại đường quê ấy
Lắm buổi thương về cõi mẹ xa
Ước mãi mà không lần thỏa hẹn
Làng ơi dặm gởi chút mơ sà
……………………………
Làng ơi dặm gởi chút mơ sà
Gọi nghĩa ân người ở chốn xa
Sống giữa lầu son nào được thỏa
Mơ ngoài mắt đỏ vẫn hoài sa
Triền xưa mãi đọng nơi sầu trí
Nẻo nọ hoài vương nỗi nhớ nhà
Ước sẽ quay về thăm kỷ niệm
Cho màu Tết cũ lại tràn hoa
HANSY

XUÂN ĐÃ ĐẾN
Mùa đông qua đi, mùa xuân tìm đến
Nụ hồng tươi đánh thức cõi yêu thương
Em đã đến, tung tăng vườn ngọc bích
Óng ả trong chiều tiếng nhạc triều dương
Mắt môi ơi, xin được cứ thơ ngây
Hồn trinh bạch giữa muôn vàn mây gió.
Mùa đông qua đi, mùa xuân về tới
Có nghe chăng, khúc hát cũ vọng về
Vườn hồng nở búp non đầu thơ dại
Xuân đến kìa, em lượn với xuân đi...
HANSY
Kệ
Tuyệt tích vô tích hiện bản tích.
Tuyệt ngôn vô ngôn hiện bản ngôn.
Tích Ngôn Vô Tích hiện vô bản.
Vô Tích Vô Bản tuyệt Tích Ngôn.
Nam Mô A Di Đà Phật

Sanh Niệm
Hỡi những niệm đang sanh.
Hãy thường nhớ tự liễu.
Pháp thường vốn vô sanh.
Và pháp vốn vô đắc.
Hỡi niệm sanh đang sanh.
Sao lại vướng tự ngã.
Để rồi có đến đi.
Để rồi có phân biệt.
Hỡi niệm sanh nơi Tâm.
Thường năng giác tự liễu.
Bổn thế vốn tự chân.
Không 1 vật thêm bớt.
Hỡi niệm sanh đang chấp.
Nhớ khổ Tham Sân Si.
Nhớ khổ Ngã, Tri kiến.
Nhớ khổ Vị Sanh Tử.
Hỡi niệm sanh mà khổ.
Quán khổ này từ đâu.
Do đâu mà chịu khổ.
Tại sao Khổ không dứt !!!.
Hỡi niệm sanh mà Lạc.
Nhờ Chánh Trí thấu soi.
Nhờ Giác ngộ thực tướng.
Nhờ Tứ tâm Vô Lượng.
Hỡi niệm sanh thường Giác.
Thân này luôn sanh tử.
Thức này luôn Trí phân.
Vọng tâm luôn là giả.
Hỡi niệm sanh "Sanh Giác."
Bốn tướng bặt tướng nhân.
Pháp tướng bặt tướng ngã.
Tâm tướng bặt tướng Tâm.
Sanh Niệm Nơi Sanh Niệm.
Ở nơi tâm chúng ta.
Thường dụng Phật tánh giác.
Để nhập biển Như Lai.
Diệu dụng hằng muôn xiết.
Nơi các đời vị lai.
Thường diễn nói Chánh Pháp.
Thể Vô tướng Vô Vi.
Thể Vô sanh Vô tử.
Thể Vô Tâm Vô Vật.
Thể Vô Hành Vô Đắc.
Thể Vô Tam Muội Vô.
Thể Viên mãn phật quốc.
Nơi các quốc độ Phật.
Đều có ứng hóa thân.
Đều có Lục Ba Mật.
Đều có Tam Giải Thoát.
Nguyện thường hằng nhất như.
Hướng về ngôi Vô Thượng.
Tạo y báo trang nghiêm.
Thành tựu Phật Quốc Độ.
Nam Mô A Di Đà Phật

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Mỗi ngày ta tìm về.
Chánh giác nơi thân tâm.
Sống âm thầm với nó.
Lặng lẽ không nói năng.
Không động cũng không tịnh.
Như Như thường hay biết.
Giác tỏa chiếu khắp nơi.
Biến an lạc pháp giới.
Thế tôn có dạy dỗ.
Hãy vì khắp chúng sanh.
Dùng Tâm Bồ Đề Giác.
An lập các chúng sanh.
Đồng vào Ngôi Phật quả.
Hỡi các bậc đồng tu.
Hãy lấy trí huệ Giác.
Phổ độ chúng sanh mê.
Rời bỏ Tham, Sân, Si,
Nhà lửa của Tam giới.
Vào trong nhà Phật pháp.
Hưởng an lạc Niết Bàn.
Lên Ngôi Vị Chánh Giác.
Hỡi các Bậc đồng tu.
Thường tinh tấn tỉnh giác.
Những niệm trên nơi Tâm.
Đưa nó về lặng lẽ.
Nhìn thấu triệt các pháp.
Tất cả đều rỗng không.
Không có vị Nhân ngã.
Không có Pháp Chứng Đắc.
Đến ngày Pháp Vô thượng.
Tối tôn quả vị Phật.
Cũng không có Pháp Chứng.
Hiểu như vậy tu hành.
Sẽ nhập Kim Cang Tâm.
Sẽ Chứng Thân Thanh Tịnh.
Sẽ đắc quả Vô Sanh.
Sẽ Lên ngôi Bổ Xứ.
Thành Đạo Vô Thượng Giác..
Sưu tầm.

Nam Mô A Di Đà Phật
Tiếng mõ lời kinh dẫn dắt người
Đừng nên buông thả ý xa chơi
Tập nhơn ngưng bặt phan duyên hoại
Phiền não xua tan nghiệp rã rời
Chánh tín khắc ghi lòng rạng rỡ
Đạo tà chẳng niệm trí luôn ngời
Chuyên tu giới định tuệ âm đức
Pháp viễn ngộ thiền thoát biển khơi..
Nam Mô A Di Đà Phật

VIỆC HỌC HÀNH
Cuộc sống cứ trôi, thời nào cũng vậy
Hiểu kỹ càng mới cảm thấy cái hay
Học cấp hai mọi lời dạy Cô Thầy
Đều mang lại những điều đầy lẽ phải
Đến cấp ba nên một vài nghĩ lại
Học Cô Thầy đâu đã phải chu toàn
Mở rộng nhiều điều, cẩn thận lo toan
Mà Thầy Cô chưa thể vần xoay đủ
Mặc cho nhiều Thầy Cô dù khuyên nhủ
Bản thân mình phải chí thú học hành
Hãy vì đời ráng thâu lãnh cho nhanh
Giành kết quả, đừng để thành vô vọng
Đời là vậy ai cũng mong cuộc sống
Là riêng mình chẳng hình bóng của ai
Muốn mình thôi tự trang trải đường dài
Còn phụ thuộc dễ đường sai dẫn lối
Ngồi ngẫm lại thời nào rồi cũng đổi
Người sinh ra, đời tiếp nối khen chê
Chỉ sợ người lầm lạc để bến mê
Cho cuộc sống đến khó bề xoay xở
Cuộc sống đó luôn từng giờ trăn trở
Mọi lỗi lầm mong Người chớ thờ ơ
Được học hành, niềm ước mơ muôn thưở
Kiến thức đời đỡ dang dở về sau...
Quyt TO Van03-02-2018

BÊN ĐỜI CON CÓ PHẬT
Lạy đức Phật, Người dạy con biết Sống
Biết quay về lắng đọng những nguồn cơn..
Bên dòng đời còn mãi miết thua, hơn
Biết nhìn lại tâm hồn cùng hơi thở.
Nhờ Phật dạy, con biết tu là sửa
Niệm tâm từ rộng mở đến vô biên
Và mỉm cười trước nghịch cảnh, chướng duyên
Biết chấp nhận.. rồi bỏ buông tất cả..
Với nhân thế sống Từ, Bi, Hỷ, Xả
Với tâm mình là Chánh Niệm, bao dung.
Ngó lỗi người lòng con bị đóng khung
Đời con khổ trong ánh nhìn hạn hẹp.
Lạy đức Phật, con nhủ lòng Sống đẹp
Đời ngắn dài, khép mở một làn hơi!
Thì cớ gì con chẳng phút thảnh thơi..
Mà không sống giữa khung trời thực tại?.
Quá khứ đã chết trong miền hoang dại
Và tương lai.. gạo sống chửa thành cơm.
Hiện tại này con trân quý, cảm ơn
Lòng thanh thản.. đời hoa thơm, trái ngọt.
Nghìn xây đắp.. cũng về nơi bèo bọt
Nên nguyện lòng không trói cột gì thêm.
Nhẹ bước về nơi tỉnh thức gọi tên
Sống thất niệm sẽ.. dài đêm lắm mộng.
Tạ ơn Phật, con nguyền buông khát vọng
Để hồn con lồng lộng lối yêu thương.
Giữa trần gian vững chãi một con đường
Đường hạnh phúc chân thường in bóng Phật!
Dù mai đó vô thường con mất tất
Vẫn rất giàu, có Phật giữa đời con..
Nam Mô A Di Đà Phật

CẢM XUÂN
Gió giục xuân về khảm sắc hoa
Màn sương lạnh lẽo bủa vây mà
Tình thơ mãi rạng qua ngày mới
Cảnh mộng hoài soi đến nẻo xa
Lãng tử bên thềm mài nét mực
Đài trang giữa nẻo nhấp ly trà
Đào phai nở rộ mừng năm mới
Sum vầy hiệp cẩn bậu cùng ta.
Kiều Trang
ĐIỀN VIÊN
Gió lộng đêm tàn khắc khoải ôn
Đò nghiêng bến cũ sóng ru dồn
Vui cười hạnh phúc nơi đầu ngõ
Hớn hở yên bình tận cuối thôn
Cõi uyển sương mờ in đượm sắc
Vườn loan khói nhạt phả loang hồn
Cung đàn ướm trải thềm xuân rộn
Ngõ hẹn ươm nồng nhé nụ hôn.
Kiều Trang

LƯU TUYỀN
Loang dòng kỉ niệm ,buổi hàn ôn
Ướp đậm triền thơ chảy dập dồn
Uống giọt tơ hồng mơ vẹn nghĩa
Tô phần dũng khí chất ngời thôn
U hoài chuyện, cũ mòn xuân sắc
Yếu lược binh thư... Bất diệt hồn
Êm đẹp cung tình vươn biển lớn
Như làn suối ngọc ấp hoàng hôn
Sưu tầm.
CHIẾN MÃ
Chiến mã rung bờm nhớ nẻo xa
Bụi mờ cuộc chiến lẫy lừng qua
Xông vào biển giáo không sờn dạ
Tiến thẳng rừng gươm chẳng ngại hà
Bảo vệ biên thùy nêu chí cả
Yên bình xã tấc rạng hùng ca
Bền gan khói lửa dù thân ngã
Vó ngựa trường chinh giữ nước nhà
…………………………..
Vó ngựa trường chinh giữ nước nhà
Điền viên thổn thức một thời qua
Trầm tư tưởng nhớ bao người đã...
Tỉnh vọng mong tìm lắm kẻ xa
Tiếc bạn anh hùng trong đạn phá
Thương bè dũng cảm dưới bom sa
Mồ hoang lạnh lẽo phương trời lạ
Khắc khoải đêm trường gởi thiết tha!
Cư-Nguyễn

ĐÊM BA MƯƠI
Đêm ba mươi nợ người chưa trả
Sao còn mơ chi giấc hoang đàng
Trời đã khuya người đang vội vã
Bước quay về kịp đón xuân sang
Đêm ba mươi một mình lạnh giá
Sân nhà ai rụng cánh hoa vàng
Đường phố quen giờ như xa lạ
Chắc quên rồi một gã lang thang
Đêm ba mươi đèn khuya bóng ngã
Trong lòng ai thương nhớ miên man
Chiều ly hương đường về xa quá
Ai đợi chờ bến vắng mênh mang
Đêm ba mươi hàng cây, ghế đá
Đi về đâu? Sương sớm chưa tan
Hàng cây khô buồn rơi chiếc lá
Ai một mình đếm bước chân hoang...
Xuân Mai

MÂM NGŨ QUẢ NGÀY TẾT
Ngũ quả dâng thờ kính tổ tiên
Nâng niu tục cũ khắp ba miền
Cầu, sung, dừa ,đủ , xoài ,vui sướng
Phật(thủ),chuối, hồng, bòng , quýt ,mãn viên
Hạnh phúc mùa xuân cầu vĩnh cửu
Sang giầu thế giới mộng trường thiên
Gia phong hội nhập đừng tan biến
Thắp nén nhang huyền dạ bỗng yên.
4/2/2019 Diêm Đăng Đạm
EM VẪN ĐẸP!
Em vẫn đẹp như những ngày xưa khác
Dưới con đường lác đác lá thu rơi
Đã bao mùa sinh nhật ở trên đời
Mà xuân sắc còn rạng ngời chưa đổi
Dẫu phía trước chưa hết điều gian dối
Luôn bên mình theo mỗi bước chân em
Tuổi còn thơ bỏ mơ ước bên thềm
Đã tan vỡ buồn vương lên khoé mắt.
Thầm lặng lẽ trái tim đau quặn thắt
Nhưng tiếng cười chẳng hiu hắt trên môi
Con đường xưa sương khói phủ lạnh rồi
Hoàng hôn cũ chìm vào nơi xa vắng.
Em vẫn đẹp dù thu vơi vạt nắng
Mà vô tư trong trắng đến dại khờ
Vẫn khát khao đơn giản một ước mơ
Được êm ấm ở ngôi nhà nho nhỏ.
Sáng hôm ấy lá lại rơi đầu ngõ
Bao tuổi rồi mà chẳng rõ người ơi
Ôm bó hoa môi hồng nở nụ cười
Trong nắng sớm sắc mầu tươi rực rỡ!
Ngày sinh nhật viết nốt vần thơ dở
Gởi tới em như thuở ấy chưa mờ..
T/GThuong Nguyen

SƯƠNG XUÂN ...
Hôm nay ba mươi tết
Tiết Lập xuân đến rồi.
Sáng mở cửa nhìn núi
Khói sương mờ chơi vơi...
Mùa đông còn lưu luyến
Dùng giằng chưa muốn rời
Khiến ai về thu cũ
Nhặt nỗi buồn bỏ rơi...
Thời gian đi vội quá
Vô tình như trêu ngươi
Có mùi hương rất lạ
Như lá hoa ngậm ngùi...
Thôi thì năm cũ hết
Tình cũng đã xa xôi
Dõi về phương trời ấy
Còn chút thương gởi người...
Dalat tiết Lập xuân (04. 02.19) – VHH

BIỂN VÀ EM!
Chiều bên em nghe rì rào sóng nhẹ
Dải cát mềm lạo xạo dưới chân em
Biển bao la con sóng vẫn khát thèm
Bờ môi ngọt với nụ cười trong nắng.
Biển mênh mông vẫn một đời hoang vắng
Nhớ con tầu và cả cánh buồn nâu
Vẫn cô đơn nên con sóng bạc đầu
Gầm gào vỗ muôn đời bên bờ cát.
Biển vắng em nên nỗi lòng tan nát
Nổi bão cồn sôi sục cả đại dương
Biển nhớ em lang thang những canh trường
Và em đến sóng hiền hoà câu hát.
Biển trong xanh cánh hải âu bát ngát
Và con tầu lại lướt sóng ra khơi
Biết không em biển rộng đến chân trời
Mà mãi nhớ một tình yêu bé nhỏ.
Dung Nguyên

THÁNG GIÊNG HƯƠNG XUÂN
Tháng giêng hương đọng trước thềm
Mà nghe thương nhớ ngọt mềm bờ môi
Phải chăng là tiếng anh cười
Vượt qua bao ải về nơi cội tình!?
Phố chừ rộn rã lung linh
Sắc màu của nắng đang chùng chình buông
Hình như có chút dỗi hờn
Ngang qua khóe mắt mớn trơn má hồng..!!
Mùa xuân về giữa niềm mong
Điểm lên mái phố hết rong rêu buồn
Dòng sông sóng vỗ dập dồn
Đưa con thuyền mộng về nguồn phù sinh
Bỏ bên đời hết vô minh
Câu ân ái trọn bóng hình chung đôi
Từ anh xuân chợt bồi hồi
Ru em vào giữa khoảng trời hoàng hoa..!!
4/2/19 Lê Phạm Quỳnh Như

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét