Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 313

NẮNG XUÂN
Em vẫn đợi loang thềm nắng mới
Cả buổi chiều gió gọi nàng Xuân
Long lanh mắt biếc trong ngần
Đào phai nở rộ lâng lâng thuở thời
Anh bảo nhỏ dòng đời chen lấp
Quãng phần trôi tấp nập nụ cười
Tìm em giữa một biển người
Bàn tay nắm chặt sợ đời ..lạc nhau
Anh đã nhủ miếng trâù têm phượng
Mẹ dặn ra hai hướng vợ chồng
Cùng nhau sưởi ấm mùa đông
Khởi nguyên hạnh thắm tơ hồng chuyển đưa
Dấu yêu hỡi hương xưa đã vẹn
Chung một lòng hứa hẹn từ nay
Cả đời ân ngãi thơm dày
Trùng lai cõi mộng bao ngày ấm êm.
Kiều Trang
 vntst20184175_500
XUÂN NỒNG
Anh về xoá bỏ những mùa đông
Lối hẹn ngày kia rạng ánh hồng
Gió quyện cơi dòng hôm cuối ngõ
Sương hoà nới giọt buổi đầu sông
Hồn thơ lắng đọng ân bùi thắm
Ý nhạc trào dâng ái ngọt nồng
Nguyệt lão tơ trời duyên đã định
Dây trầu cút rượu mặn mà không.
Kiều Trang

NỒNG XUÂN
Thắp lại hương tình giữa buổi đông
Ngàn tia nắng rạng rỡ tươi hồng
Mai vàng nụ sắp bung đầu ngõ
Cúc đỏ hoa vừa trỗi ngạn sông
Dạo bản tao phùng môi dỗi thắm
Hoà câu tái ngộ quãng yêu nồng
Xuân này ước thoả bao chờ đợi
Bõ các đêm dài cảnh quạnh không
Trần Tấn Lai - 28/1/2019
 vntst20184986_500
ÚA MÀU
Đã hẹn em về lối ngõ xưa
Chiều buông giọt nắng ướm tay vừa
Lời thương nũng nịu tràn đôi mắt
Ngọt thắm ân nồng những buổi thưa
Gió bảo đêm à gió bảo chi
Mà thêu dệt nhớ hỏi thêm gì
Người xưa ghé hỏi ừ ...nào nghĩ
Giã biệt lâu rồi buổi cách ly
Bậu hỡi lâu rồi chớ hỏi mong
Còn ta bỏ bến sẽ theo chồng
Thời gian kỉ niệm dần trôi mất
Úa nhạt tim mình khỏi ngóng trông.
Kiều Trang


ĐÊM TÀN
Nghe dạ đắng hồn lay gục ngã
Nghe tim mình xác rã nhói đau
Hồn hoang chết lặng phai màu
Sầu gieo nhân thế bạc phau xé lòng
Từ nay nhé chẳng mong chẳng đợi
Nghĩa nhạt màu vời vợi cách chia
Duyên hờn đôi ngả vội lìa
Tan đàn xẻ nghé đầm đìa biệt tan
Thương cánh én đầu xuân đôi ngả
Thương cánh diều vội vã đứt dây
Thương cho tim bạc hao gầy
Thương đời lỡ nhịp cung dây tơ chùng
Từ dạo ấy đường chung rẽ lối
Giữa canh trường vời vợi bóng xiêu
Cảnh đêm gác vắng tiêu điều
Hồn thơ lỡ bước cô liêu .... gối thừa.
Kiều Trang
 vntst20182971_500
HIỆP CẨN
Nhắn nhủ đêm về nhắn nhủ ai
Buồng tim sóng dậy suốt canh dài
Người đi kẻ đợi ơ thờ ngoái
Khảm một trời thương nỗi nhớ hoài
Buổi ấy xa rồi dạ nhớ ai
Ngày xưa hái nụ tóc mây cài
Tình thơ thủa bé còn ngây dại
Nguyện ước tơ thùa thắm đượm mai
Đã bảo đôi mình Lão - Nguyệt ban
Tơ mành sợi chỉ đã truyền lan
Mầm thương kết nụ ngày mai rạng
Hạnh phúc đầy đong nhé chẳng tàn
Dạm ướm trầu cau rượu pháo hồng
Thu về hiệp cẩn chốn phòng không
Đôi mình ủ ấm từng đêm mộng
Đốt lửa hương tình sưởi lạnh đông.
Kiều Trang
 vntst20184996_500
KHÚC TÌNH
Cảnh vật đìu hiu giữa núi đồi
Trăng lồng lộng ủ bóng hờ trôi
Triền miên gió nổi rung đàn gẫy
Hụt hẫng màn dong trải phía ngồi
Trước cửa tâm tình mây giỡn bạn
Sau thềm nhắn nhủ bậu hờn tôi
Lòng đưa đẩy nhịp bài ca nhớ
Vẫn lạnh lùng ru mắt tủi hồi..
Tg: Nguyễn Đài

KHÚC TƠ SẦU
Màn sương ảm đạm phía hiên đồi
Đẫm quyện trăng vàng Lả lướt trôi
Quạnh quẽ mình ai thầm sải bước
Trầm ngâm dạ kẻ xót thương ngồi
Mây lùa khắc khoải ngào thân bạn
Gió thoảng êm đềm nhiễm mặt tôi
Chỉ nhẹ nhàng ngân buồn khúc vỡ
Đàn rung ngật ngưỡng réo liên hồi..
Thơ tình: Anh Vũ
 vntst20184954_500
Mượn Khúc Kiều Nương
Cánh nhạn theo dòng mãi miết xa
Mòn hao tuổi đợi đá rêu già
Sầu đêm gác lẻ phai màu nguyệt
Tủi lúc chăn buồn nhạt nét hoa
Phấn rũ canh tàn cay giấc mộng
Bình rơi lệ đổ đắng phiên trà
Ngàn thu tạo hóa trò dâu biển
Mượn khúc nương kiều thiếp diễn ca.
Nguyetle27/1/2018

TƯỞNG
Chữ thệ âm thầm xổ cánh chim.
Chiều mưa lặng lẽ bóng mây chìm.
Hôm về khước nghĩa đìu hiu lạnh.
Buổi đếm đong lời quạnh quẽ im.
Ngơ ngẩn tình đau sầu lại giẫm.
Trầm ngâm dạ tủi nhớ theo ghìm.
Lần nơi tiếng gọi buồn trăn trở.
Tưởng dáng trông hình rã rượi tim.
Tôi Họ Hoàng28/01/2019
 vntst20184001_500
VỘI GỞI THƠ VỀ
Mải miết cung đường đã lạc xa
Ai hay đá núi tuổi thêm già
Trời mây khôn nhẽ đầy thân thiếp
Bèo nước sao đành đoạ kiếp hoa
Tối đến chong đèn đau phím nhạc
Canh sang đối bóng thẹn chung trà
Vả qua ngàn dặm sầu riêng biệt
Vội gởi thơ về hoạ khúc ca
Lê Công Bường

TÌNH NHỚ
Sao hoài nhớ chuyện ngày xưa cũ
Kỷ niệm ươm hoàì tự nhủ quên
Chiều ngơ ngẩn cạnh song thềm
Tìm về quá khứ người em thuở nào
Cà phê cốc uống từng ngụm nhỏ
Ngồi nhâm nhi điểm rõ thời gian
Đời đau lắm chuyện bẽ bàng
Cung đàn đã khảy gãy ngang nửa chừng
Giọt nước rơi đẫm vào môi má
Khóc cho người khóc cả cho ta
Chiều ơi chẳng được mặn mà
Chia tay vội vã tình xa mất rồi
Tiễn người rồi trời mưa tầm tã
Kẻ đứng nhìn nhạt cả lối đi
Về đâu bóng ngả còn chi
Khói trầm nghi ngút đêm ghì nhớ nhung
Sưu tầm.
 vntst20184138_500
MƠ XUÂN
Anh đã thấy hoa mai vàng đầu ngõ
Đang vui đùa cùng ngọn gió lao xao
Mà giờ đây em ở tận phương nào
Em có biết anh nôn nao nỗi nhớ
Bao đêm vắng anh âm thầm nức nở
Mong ngày mai duyên nợ kết tơ hồng
Em nơi nào em có biết hay không
Hồn anh cứ bềnh bồng trôi trong mộng
Sáng nay thấy xuân về từ trước cổng
Lòng anh nghe xao động quá em ơi
Niềm hân hoan vui rộn rã đất trời
Sao anh mãi chơi vơi sầu lẻ bóng
Nỗi nhớ thương trong tim anh lắng đọng
Hồn dâng lên những ngọn sóng ngọt ngào
Yêu em nhiều nên anh cứ ước ao
Tình ta sớm dạt dào như sóng biển
Em có nghe con tim mình lên tiếng
Gọi yêu thương theo én liệng bay về
Sớm rộn ràng tiếng pháo ở làng quê
Khi ta vẹn lời thề... se duyên nợ
HL. 1 – 2019
 vntst20184318_500
NỢ_EM
Nụ cười
anh nợ em rồi
để anh vương vấn..
một đời nhớ thương
Em như
Hoa đẹp..hướng dương
Anh như ong mật
Góp hương..cho đời
Nợ em
Anh trả ..được rồi
Cho dù..sông núi
Lở bồi chẳng xa
Tình mình
đẹp tựa muôn hoa
Dòng sông lấp lánh
chan hòa..dịu êm
Trăng lên
Để bóng bên thềm
Đèn ai ..vẫn sáng
Sau rèm ngẩn ngơ
Gửi vào ..
trong gió tình thơ
Hồn thơ nhờ gió..
ta chờ đợi nhau
Chỉ mong
nghĩa mãi đậm sâu
ta mình mãi một
chung câu ..vợ chồng
n/sơn
 vntst20184381_500
MỘNG TRẦU CAU
Đã nguyện êm đềm phải có nhau
Người ơi bạc bẽo khiến tâm nhàu
Trông chờ một thuở hoài da diết
Giận dỗi muôn ngày chỉ đớn đau
Buổi hẹn tràn lan còn thắm đẫm
Lời thương bất tận vẫn phai màu
Muôn vàn trắc trở dằn cơn mộng
Quạnh quẽ thân trầu tủi dáng cau..!
Thơ tình: Anh Vũ

BẠC DUYÊN
Bao chiều lặng lẽ nhớ về nhau
Tủi nỗi tình duyên vội úa nhàu
Chữ hẹn hôm nào ngơ ngẩn xót
Câu thề buổi ấy bẽ bàng đau
Làm tê tái dạ mờ loang cảnh
Để võ vàng hoa nhạt úa màu
Dẫu nợ không còn xin chớ nản
Câu nguyền sẽ thắm mộng trầu cau.
26/1/2019Dung Nguyên
 vntst20184695_500
ANH_VÀ_ĐÊM
Anh và đêm như hai kẻ dại khờ
Say câu ái thẫn thờ trong nỗi nhớ
Rồi quặn thắt vần thơ tình trăn trở
Gửi cho người trót mắc nợ trả vay
Anh và đêm hai kẻ dại cùng say
Góp gom lại những tháng ngày xưa cũ
Anh nồng nàn còn đêm thì ngái ngủ
Kệ tàn đông ấp ủ đợi xuân về
Anh và đêm là hai kẻ đam mê
Mặc miệng đời khen chê đầy khắc khoải
Anh cuồng si còn đêm thì hoang hoải
Đem gió mùa tê tái giọt mưa vương
Anh và đêm hai kẻ ngốc chung đường
Cùng lạc bước trong tình thương ngang trái
Rồi dại khờ như chưa từng khờ dại
Bởi vì ai mê mải chẳng nề hà
Anh và đêm đầy ngang trái xót xa
Cùng viết lại.........Bản tình ca....Da diết!
h/giang
 vntst20183029_500
NHỚ
ĐÊM nay thao thức canh trường
NẰM nghe muỗi lượn trên giường vo ve
CỨ tưởng ve đã gọi hè
NHỚ anh đang đợi gốc me ngày nào.
NGƯỜI ơi em thấy nôn nao
TA mình xa vắng hanh hao thân gầy
GIỌT lệ đọng ở đâu đây
SẦU đong càng lúc càng đầy chàng ơi.
ƯỚT mi mặn chát cả đời
ĐẪM môi rồi cả những lời ru xưa
LỆ giờ đâu đã lưa thưa
NHÒA trong ánh mắt người xưa anh à.
TRONG lòng câu nói hoan ca
TIM em lệ vẫn nhạt nhòa chảy ra
ĐÊM NẰM CỨ NHỚ NGƯỜI TA
GIỌT SẦU ƯỚT ĐẪM LỆ NHÒA TRONG TIM.
Thơ: Vũ Hồng
 vntst20183108_500
NHỚ
ĐÊM buồn thổn thức nhớ mong
NẰM nhưng trăn trở trong lòng không yên
CỨ mơ duyên thắm chồng hiền
NHỚ chàng quân tử triền miên tháng ngày
NGƯỜI về lưu luyến đắm say
TA còn khắc mãi dạ này chẳng phai
GIỌT châu khóe mắt lăn dài
SẦU tâm lẻ bóng nào ai thấu cùng
ƯỚT làn mi đẹp như nhung
ĐẪM khăn tay đó anh hùng biết không
LỆ tuôn xa cách mặn nồng
NHÒA đi vì nhớ đêm đông thẫn thờ
TRONG hồn cảm thấy bơ vơ
TIM em khắc khoải mộng mơ một nhà
ĐÊM NẰM CỨ NHỚ NGƯỜI TA
GIỌT SẦU ƯỚT ĐẪM LỆ NHÒA TRONG TIM.
28/1/2019 Tiến Minh
 vntst20184278_500
MONG.
Cũng mấy xuân rồi đỏ mắt trông
Buồn trang lữ khách bỏ xuôi dòng
Thời gian giữa bến âm thầm gợi
Kỷ niệm trong người lặng lẽ đong
Nếu phải tình kia vừa bén ngõ
Thì sao ái nọ đã xa lòng
Cho ngày hợp cẩn không còn nữa
Cũng mấy xuân rồi đỏ mắt trông.
Thường Nguyễn28/1/2019

KHÂM LIỆM CUỘC TÌNH
[Thuận nghịch độc-Láy]
Đêm vắng lặng sầu giữa bóng côi
Liệm chôn thề ước đảo chao rồi
Kềm hiu hắt rã đời hoen cội
Nếm ngẩn ngơ vùi kiếp bạc vôi
Chêm loạn vỡ tình đau đớn trỗi
Diễm xiêu tàn ái dở dang bồi
Thềm tê tái vọng tim đâu lối
Thêm xót dạ buồn rã rượi ôi
………………………
Ôi rã rượi buồn dạ xót thêm
Lối đâu tìm vọng tái tê thềm
Bồi dang dở ái tàn xiêu diễm
Trỗi đớn đau tình vỡ loạn chêm
Vôi bạc kiếp vùi ngơ ngẩn nếm
Cội hoen đời rã hắt hiu kềm
Rồi chao đảo ước thề chôn liệm
Côi bóng giữa sầu lặng vắng đêm
HANSY
 vntst20183119_500
CHÚT TÌNH TRONG GIÓ
Định mệnh an bài, em biết chăng?
Người đi, ta ở dạ thương thầm
Ô hay, năm tháng ngoài song cửa
Quạnh quẽ loan phòng, dõi xa xăm.
Nè Em  ngày đó ngọt môi hồng
Nào biết trần gian lắm đoạn trường
Cứ ngỡ yêu thương hoài mãn kiếp
Trời đày hai đứa lụy bi thương.
Tình chúng mình đẹp tựa bài thơ
Vỡ yêu thương rạn cả niềm mơ
Tim gắn bó hòa chung một nhịp
Tiếng lòng xao động khỏa bến bờ.
Gởi trong gió nhớ thương của Ta
Mang về bên ấy chút tình xa
Em ơi, giấc mộng tình tan vỡ
Giữa cảnh phòng côi nuối ngọc ngà
HANSY
 vntst20184745_500
ĐỢI
Nơi này một bóng thẫn thờ mong
Để võ vàng thu lệ ướt tròng
Giận nắng màu hoen chiều chạng vạng
Thương mình số khổ phận long đong
Câu nguyền thuở ấy êm đường hạ
Chữ hẹn ngày nao nặng cõi lòng
Cứ ngỡ tàn đông người trở lại
Nơi này một bóng thẫn thờ mong.
29/1/2019Dung nguyên

BÀI THƠ TÌNH TẶNG EM
Bài thơ tình anh viết tặng riêng em
Có cái nắng bon chen chiều đông muộn
Có con sóng quê anh luôn cuồn cuộn
Ấp ôm bờ nào đâu muốn rời xa
Bài thơ tình anh vừa viết hôm qua
Hạt mưa vương nhạt nhoà trong nỗi nhớ
Từng câu chữ chứa bao niềm trăn trở
Một đời người mắc nợ với tình si
Bài thơ tình anh viết chẳng gửi đi
Ôm ấp cả những gì ta có thể
Giữa cuộc đời còn muôn vàn dâu bể
Tình thương thì cứ thế tỏa lan xa
Bài thơ tình anh viết mãi ngân nga
Hòa điệu nhạc của bài ca bất diệt
Luôn vẫn thế nồng nàn và da diết
Bởi tình người tha thiết lắm em ơi
Bài thơ tình anh dẫu đầy vơi
Nhưng mãi mãi... Rạng ngời... Xuân sắc thắm!
30 /01/2019 Hồng Giang.
 vntst20184685_500
NHẮN GỞI TÌNH NƯƠNG
Tình nương ơi, hỡi tình nương
Niềm yêu một thuở bền vương vấn hoài
Mông lòng khởi độ ngô khoai
Mà nghe thức dậy ước thoai thoải lòng.
Tình nương à, chén tình chung
Trao em một chút thỏa nhung nhớ người
Yêu thương giờ đã gọi mời
Một mai hạnh ngộ chẳng dời đổi đâu.
Duyên trầu quyện với tình cau
Trăm năm chỉ một, giữ màu sắc thơm
Thương chiều ở chốn rạ rơm
Trầm mê níu gọi dậy thơm thảo hồn.
Thì xin gởi đến nụ hôn
Tào khang kết tóc, mãi dồn dập yêu
Chờ nghe, giữ lấy thân kiều
 Một mai sum hiệp sẽ liêu xiêu nè…
HANSY
 vntst20184165_500
THOẢNG…
THOẢNG sợi tơ tình đã đứt ngang
Tình yêu thoảng lịm giấc mơ vàng
Như luồng gió thoảng chìm quên lãng
Tợ bóng mây vờn thoảng lướt sang
Mới thoảng đà chia lìa khuất dạng
Đây vừa thoảng cách biệt trùng quang
Xuân về nhẹ thoảng hương lùa tản…
Thoảng nhớ người phiêu bạt dặm đàng
Cư- Nguyễn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét