Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 312

ANH VÀ MÙA THU
Anh nghe không,mùa thu đang gọi nắng?
Chút vàng tơ cho sắc áo lụa là
Em với phố trầm cà phê giọt lắng
Nghe nồng nàn hơi ấm dẫu phương xa.
Bàn tay lồng đan những giấc mơ hoa
Màu lá cỏ vương lơi bờ tóc rối
Đường yêu đương sẽ mãi hoài một lối
Ta gọi Tình bằng hai tiếng "Trăm Năm".
Thu lại về gửi hương cúc xa xăm
Ai viết vội bài thơ òa kỷ niệm
Góc Trưng Vương giữa hoàng hôn tím lịm
Miên man tìm,miên man nhớ thu xưa.
Nhặt tiếng đàn ru ký ức hay chưa?
Em sẽ đợi mỗi mùa vàng qua ngõ
Để đêm mai khi trăng viền ánh tỏ
Anh thì thầm trong Gió,bảo Yêu Em!
AQN
 vntst20184941_500
CÔ LÁI ĐÒ BÊN SÔNG
Kìa cô thiếu nữ đỏ môi hồng
Cô vẫn đưa đò ở bến sông
Tóc xõa yêu kiều như dải lụa
Eo thon mắt biếc tựa môi hồng
Tôi là người khách muốn sang sông
Xin hỏi cô em biếc môi hồng
Trăng tròn năm nay bao nhiêu tuổi
Thuyền cô đang đậu , hay sang sông
Cô bé đưa đò nhoẻn miệng cười
Trong đôi mắt ấy nhìn rất tươi
Năm nay em tròn hai mươi tuổi
Thuyền em vẫn đậu , chửa có người
Tôi thấy lòng tôi rất rạng ngời
Thấy cô lái đò nhìn xa xôi
Chắc hẳn lòng cô đang mơ mộng
Thuyền cô thấp thoáng bóng xa vời
ĐỨC HẠNH
 vntst20184236_500
TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Này anh gì đó ơi
Lại gần em hỏi nhỏ
Lối nào vào tim anh
Mở em xin một ngõ.
Tương tư từ dạo ấy
Về chẳng biết làm sao
Tình đơn phương thật khổ
Cho em pass tim nào.
Thương anh thương nhiều lắm
Mà ôm giữ khư khư
Sợ dốc lòng bày tỏ
Anh cười chê chối từ.
Có một người để nhớ
Có một người để thương
Đời ngọt ngào lắm đấy
Hơn hẳn cả mật đường.
Không tin anh cứ thử
Mở cửa trái tim đi
Sẽ rất nhiều thú vị
Yêu em nha ... tiếc gì.
Dã Quỳ
 vntst20184168_500
MÙA XUÂN MONG
Người đi rồi  còn đâu vòng nguyệt quế
Nắng lụa vàng trôi theo nhớ thương ai?
Chiều lênh lang  ta cõng mộng đi hoài
Lưới cứ bủa mà tình không phải thế!
Ôi mùa xuân sao chim bay mau thế
Khi yêu người cứ tưởng núi kề sông
Ta đâu biết núi vẫn đời hoài vọng
Sông cứ buồn xuôi những chuyến tình không…
Ta đâu biết lần cầm tay để mất
Môi vừa hôn là khách lạ nhau rồi
Tóc quấn quýt cho hồn thêm đắm đuối
Để khi về nghĩ chuyện trăng vơi…
Bây giờ lỡ, người về phương hướng khác
Chuyện ngày xưa là giọt sương tan
Chiều mơ phai cuối trời ta đứng lại
Chợt thương mình còn nửa trái tim mong…
TRẦN DZẠ LỮ
 vntst20184096_500
ƯỚC MỘNG
Vỗ giấc liêu trai ủ mộng về
Ươm mầm ái ngọt nẻo sơn khê
Trùng xa cách biệt đâu nào kể
Vạn lý chia phôi vẫn chẳng nề
Mãi ngóng hình ai ngời buổi thệ
Hoài trông dáng nhỏ rực đêm thề
Dù muôn kiếp bạc đời dâu bể
Vẫn ước duyên nồng khởi đượm kê...
24.01.2019TH - Trúc Hàn

CUNG SẦU LY BIỆT
Trả lại cho anh vòng tay tình ái
Để đắng cay chỉ nếm trải mình em
Nước mắt rơi làm thấm ướt môi mềm
Nghe mặn đắng cả trời đêm lạnh cóng
Vậy là hết từ đây thôi trông ngóng
Một tình yêu một hình bóng thân thương
Chẳng còn gì để lòng nặng vấn vương
Lệ đã rơi trên môi hường má thắm
Một mối tình đã rơi vào vực thẳm
Để nỗi buồn thêm gặm nhấm thương đau
Để sầu vây trộn lẫn những giọt châu
Đành đoạn tuyệt mối tình đầu gẫy đổ
Thôi từ đây lẽ loi căn phòng nhỏ
Chỉ mình tôi lặng lẽ gõ phím đàn
Mộng vỡ rồi tình cũng đã ly tan
Đành chuốc mãi với muôn vàn cay đắng
t/lý
 vntst20184387_500
MÒN MỎI PHẬN ĐỜI
Sóng vỗ về miền nhớ
Chân chiều sắc màu phai
Ta vẫn còn hăm hở
Trộm nhìn in mắt ai?
Hoàng hôn vừa rụng cánh
Tiếng buồn rơi biển sâu
Em dường như lẩn tránh
Ngày ta nói yêu nhau
Cồn cào tím gan ruột
Dư thừa mùa chiêm bao
Mèo thích chi vồ chuột
Rũ lòng đè nghiêng chao
Một mình sầu cô quạnh
Gió gánh mây về đâu?
Cơn mưa nào không tạnh?
Giọt nắng nào bể dâu?
Lưa thưa lùa xa vắng
Tình qua tay ngỡ ngàng
Nhặt thương đau nằng nặng
Bây chừ mùa đi hoang
Ngày 10/1/2019Ân Thiên ( Bình Dương
 vntst20184782_500
ÔM PHẬN LẺ LOI
Trái tim từ thuở mồ côi
Em ôm lồng ngực rối bời tơ vương
Gập ghềnh dấu vết ngập đường
Mảnh tình khâu vá thịt xương lừ nhừ
Ậm à ậm ực tựa như
Cơn ho dai dẳng hao hư cõi lòng
Buồn nằm vắt vẻo mùa đông
Lạnh lùng băng giá độ không phủ trùm
Khói sương lãng đãng không trung
Thả chân đếm mộng một vùng cỏ non
Ngày vui ngắn ngủi mỏi mòn
Hồn xiêu phách lạc từng cơn đau đời
Phận em số kiếp rã rời
Con tằm rút ruột phai phôi nắng vàng
Ngủ vùi vùng kỉ niệm chan
Mồ hôi nước mắt từng hàng rơi mau
Đò tình xuôi ngược về đâu?
Đoạn đành gãy khúc dứt câu hẹn hò
Ngày 10/1/2019Ân Thiên ( Bình Dương)
 vntst20184831_500.
HƠI THỞ MÙA XUÂN !!!
Xôn xao trong gió lời thầm gọi!
Xào xạc bên tai em có hay!
Thoang thoảng hương xuân mang vị ngọt
Cho tình đôi lứa cuộn mê say.
Xuân nay em có về thăm anh?
Mòn mỏi đợi trông giấc mộng lành
Hơi thở mùa xuân tràn khắp lối
Giọt sương qua nắng đọng long lanh.
Em hứa xuân này ta có nhau
Ban mai rực rỡ cánh hoa đào
Nhện giăng tơ mỏng xe thành chỉ
Thêu trọn tên em với sắc màu.
Sưu tầm.

TẾT ĐÃ VỀ !
Tết đã về chưa, em hỏi anh ?
Mà sao trong mắt thấy bâng khuâng .
Mà sao trong mắt buồn sâu vậy ,
Hay bởi xuân này em vắng anh .
Tết đã về rồi hay vẫn chưa ?
Lòng đêm bật thức nhớ sao vừa .
Lần tay xé mỏng đôi tờ lịch ,
Ừ ! nghe nhớ gớm chuyện tình xưa .
Tết đã về đây, anh mãi đâu ?
Tơ liễu vương vương những lá sầu .
Em thấy trước thềm hoa xuân nở,
Từng nụ vàng khoe những sắc màu .
Tết đã về buông những ánh hồng ,
Mắt chờ lưu lạc giữa mênh mông .
Gió xuân lành lạnh trên vai lạnh ,
Lạnh cóng ngõ hồn, anh thấu không ?
Tết đã về đây gió xuân lơi ,
Vàng lên khóe mắt, một phương trời .
Đêm giao thừa vắng người yêu dấu ,
Nên thổn thức lòng …. Lắm người ơi !
Sưu tầm.
 vntst20184932_500
XUÂN BUỒN
Buồn lắm ngày xuân tôi tìm ai
Mấy hôm thao thức thở ngắn dài
Người trốn tôi rồi đâu tạm biệt
Giờ đọng trong lòng chút nhạt phai
Tôi hỏi nàng xuân có buồn không
Nàng xuân đang bận tỏa nắng hồng
Tôi hỏi cành hoa hoa khoe sắc
Tôi lạc mình tôi giữa chợ đông
Cành lá đong đưa vườn nhà ai
Hoa mơ hoa mận với cành mai
Chim nhỏ đùa vui bên khóm trúc
Lại chú trống choai gáy thật dài
Giờ gói tình tôi trong yêu thôi
Lối nhỏ ngày xuân ai chung đôi
Bến vắng đồi hoa ghi kỷ niệm
Tình đã bay xa trốn thật rồi.
Hoài Nam Tử.
 vntst20184925_500
TIỂN MỘT NGƯỜI ĐI
Người đi về chốn xa mờ
Để khuôn trăng mộng vật vờ tiếc thương
Nảo nùng góp nhặc tơ vương
Ấp ôm nổi nhớ nhìn gương trăng sầu
Trời suôi tạo cảnh cơ cầu
Vì đâu lạc mộng để rầu lòng ai
Ngẩn ngơ con tạo an bài
Người đi ta nhớ gom đầy tàn tro
Đắm mình lần cuối mơ trăng
Tiển tình lần cuối hoa đăng bên người
Kiều xuân thủy

NGU NGƠ GÓC PHỐ
Góc phố nhỏ dịu dàng,
Ta đón nàng năm ấy.
Yêu em giờ vẫn vậy,
Dại dột và mê say!
Con phố nhỏ nhớ ai,
Trải dài bàn chân bước?
Nắm tay qua cầu vượt,
Giọt mưa ướt áo em.
Mở nhật ký ra xem,
Nhớ quán kem hò hẹn!
Ta quen nhau tình cờ,
Mộng mơ thời áo trắng.
Phố nhỏ giờ hoe nắng,
Con đường vắng bóng em,
Quán kem xưa không còn,
Chén chuối xôi dang dở...
Con đường xưa than thở,
Thương quá dáng em tôi!
Góc phố nhỏ bồi hồi,
Nhớ em...Tình xa vợi...!
Góc phố xưa vẫn đợi,
Nỗi nhớ nào vu vơ?
Yêu em từng hơi thở,
Anh - Chàng khờ ngây thơ!
Xuân tràn về phố chợ
Bừng sáng cánh mai xinh
Lung linh trang nhật ký
Phố ơi, tình ngu ngơ!
Tháng 1/2018.Ngọc Hà Trần
 vntst20184966_500
ĐẮNG ĐÓT
Mai này bến lỡ xa thuyền
Gió trăng thề hẹn có quên không người
Tình thơ gom góp bao lời
Có đem tung hết giữa trời hư không
Mai này nguyệt có ngóng trông
Mây xa lối cũ tình chung hao mòn
Chiều nao kỷ niệm có còn
Ấm trong tiếng thở dịu dàng của ai
Còn không thương nhớ đêm dài
Thức thao một nỗi trang đài đơn côi
Dấu yêu còn ở thơ người
Hay là bay mất cuối trời tình hư
Mai này gió lặng suy tư
Chợt nghe đắng đót bên bờ quạnh hiu…
HANSY
 vntst20184145_500
GỌI DẤU YÊU XƯA...
Đã bao lần hờn giận nhớ không Anh?
Yêu và ghét sao mong manh đến thế.
Em dỗi hờn mỗi lần Anh trễ hẹn.
Mặt quay đi mà yêu quá tràn trề.
Dấu yêu ơi bây giờ Em mới kể.
Chuyện chúng mình sao có thể nào quên.
Dẫu biết rằng đường trắc trở gập ghềnh.
Vẫn hẹn ước một lời không phai nhạt.
Sương khuya lạnh lá vàng bay lác đác.
Thu đã qua Đông lại đến rồi đi.
Không gian đêm từng tiếng gió thầm thì.
Như khúc nhạc trỗi hồn đơn lạnh giá.
Đã bao lần dấu chân in sỏi đá.
Em mơ về màu ký ức chìm sâu.
Người xưa hỡi bây giờ biết tìm đâu.
Khi màu tóc phai tàn theo dĩ vãng.
ÁNH  NGUYỄN
 vntst20184228_500
ĐÊM CUỐI NĂM
Từng tờ lịch cứ rơi đều lặng lẽ
Chiếc lá khô đơn lẻ giữa dòng đời
Đêm lạnh tanh se sắt nỗi sầu vơi
Dòng thời gian nổi trôi đầy trăn trở
Cuối năm rồi câu thơ tình dang dở
Đợi chờ ai cho nỗi nhớ mỏng manh
Sóng uốn cong bờ cát trắng chòng chành
Giọt sương sớm long lanh chùm hoa dại
Ánh đèn đêm hắt hiu đầy tê tái
Sân ga buồn khắc khoải phút chia ly
Người ở lại lưu luyến tiễn người đi
Lời nhắn nhủ thầm thì theo cơn gió
Bóng in dài trên vệt đường mờ tỏ
Câu yêu thương để ngỏ chẳng tỏ bày
Khóe mắt vương dòng lệ vướng cay cay
Bàn tay nắm bàn tay đầy trăn trở
Sân ga buồn đêm cuối năm duyên nợ
Người đi rồi.... Để nhớ.... Lại cho ai!
26/01/2019 Hồng Giang.
vntst20184980_500
ĐỪNG ĐI ANH
Quán khuya mưa nhỏ thì thầm
Gặp nhau sao chẳng tay cầm tay nhau
Lẽ nào anh đã quên mau
Từng câu chan chứa lời châu ý vàng.
Bên ngoài gió lạnh đưa sang
Tìm đâu hơi ấm nồng nàn đêm đông
Đừng đi ở lại được không
Em mong nép mãi trong vòng tay anh.
Môi son máu bật nửa vành
Người quay gót trở sao đành quên em
Bên thềm rả rích mưa đêm
Có anh sưởi ấm tình thêm mặn mà.
Bây giờ anh nếu rời xa
Tim này tan nát xuân già héo hon
Một mai kiếp mỏi đời mòn
Thì anh hãy hiểu em còn yêu anh.
Thục Nương
 vntst20182978_500
NẾU NHƯ ANH...
Nếu anh ngại thì em về với sóng
Giữa đại dương vùng vẫy bóng trăng ngà
Hòn đảo nhỏ rừng xanh nằm đưa võng
Ngắm con tàu mắc cạn đóng bờ xa.
Nếu anh ngại thì em về với gió
Hòa tan vào miền hoa cỏ thơm hương
Để lữ khách một chiều qua xóm nhỏ
Đợi chờ ai nơi quán nhớ ven đường.
Nếu anh ngại thì em rời bến cũ
Bỏ lại đây hàng liễu rũ bên hồ
Hoàng hôn xuống muôn loài kê gối ngủ
Phía góc buồn bụi đã phủ hư vô.
Nếu anh ngại thì em tan vào nắng
Đợi mưa tràn suối chảy thẳng về sông
Anh thôi hết thẫn thờ trong đêm vắng
Khiến lòng riêng phải trĩu nặng tình nồng.
Nếu anh ngại thì em về với biển
Sóng yêu bờ ngắm chim liệng trời xanh
Và em vẫn nghe đêm dài kể chuyện
Ôm nỗi buồn về phố huyện không anh.
28/01/2019 Thục Nương
vntst20184232_500 
NIỀM HẠNH NGỘ
Được lời như cởi tấc lòng
An tâm nẻo nhớ  vẫn nồng mặn xưa
Ví dầu có nắng lẫn mưa
Vẫn trao trọn cả lời mưa móc tình…
Mà thương biếng lược soi mình
Ngày Ta xa vắng giữ minh thệ vàng
Mắt buồn dõi bước mùa sang
Môi sầu nhạt mộng níu vang vọng lời.
Nơi này ngàn dặm chơi vơi
Thương Em biết mấy buổi rời rã tim
Lẻ hồn chết lặng đi tìm
Vì đâu nên nỗi mộng chìm nghỉm xa
Nhớ khi nồng mặn đôi ta
Tình lên chất ngất, đẫm ma lực nào
Cau à, tương ngộ trầu nao
Gìn lòng thương nhớ chớ lao xao lòng…
HANSY
 vntst20184173_500
SỄ VỀ CÙNG NHAU
Lời hẹn hứa gởi về Em thật dạ
Sẽ sớm về bên người mộng Ta  thương
Để cùng chung bước giữa mật đường
Cho hạnh phúc rạng ngời trên mắt đỏ.
Ta sẽ về với yêu thương bừng nở
Để đền bù cho ngày tháng đợi mong
Để người yêu được sưởi ấm nắng hồng
Và ước nguyện vuông tròn trong hoan lạc.
Ta sẽ về tưới hồn Em đẫm ngát
Thắm hương yêu nhung nhớ phả tràn
Khẽ vuốt tóc lau dòng lệ hòa chan
Hát ru bản tình ca ngày nắng đẹp.
Ta sẽ về khi tháng năm cùng hiệp
Ngồi bên em nhắc kỷ niệm xuân thì
Khe khẽ ngâm khúc điệu lả tình si
Làm sống lại muôn vàn trời hạnh ngộ…
HANSY
 vntst20184193_500
GIÃ TỪ
Thôi rồi mộng đã nát tan
Em về bên ấy anh sang lối này
Dẫu rằng tim vẫn lắt lay
Còn ôm nức nở đắng cay làm gì
Vẫy chào rồi hãy bước đi
Từ nay cách biệt chớ ghì đớn đau
Níu chi kỷ niệm úa màu
Để hồn chao đảo ướt nhàu mắt môi
Thuyền hoa đến rước em rồi
Quan viên hai họ sánh đôi rộn ràng
Bên này có kẻ nhìn sang
Tay nâng chén ngọc đôi hàng lệ buông.
Thơ tình: Anh Vũ
 vntst20184426_500
MÃI YÊU
Buông chiều vạt nắng lang thang
Đậu trên mi mắt cho Nàng nhớ Anh
Bao giờ rừng lá còn xanh
Thì yêu thương đọng mãi Anh với Nàng.
Kimhue 18.6.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét