Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 311

CHIỀU HOANG
Chiều buông kín lối nhạt mây sầu
Biền biệt xa Người những tháng lâu
Vạt nắng còn chăng thưa sợi mảnh
U hoài khắc khoải suốt canh thâu
Lối cũ đường quen cỏ dại đầy
Nhuộm màu rêu phủ có ai hay
Lang thang mỏi bước miền cô lẻ
Bóng ngả lạnh lùng đôi mắt cay
Mặt nước im lìm in dáng cây
Thuyền nan một chiếc xác xơ gầy
Ngập ngừng cơn gió liu riu thổi
Quạnh quẽ sương chiều ẩn bóng mây
Ta nhớ Người ơi ta nhớ nhiều
Nhớ cùng say đắm giấc mơ yêu
Hàng cây bóng đổ bàn tay nắm
Bên ánh tà dương đẹp mỹ miều
Ta giờ lạc bước hỏi vì sao
Mỏng mảnh tình ơi có lẽ nào?
Hun hút đường xưa vàng lá rụng
Cho chiều hoang phế mãi xanh xao.
Kimhue 05.6.2017
 vntst20183117_500
HẨM PHẬN !
Tĩnh lặng đêm buồn ánh Nguyệt rơi
Quỳnh Hương một đoá mộng xa vời
Âm thầm để thiếp ngồi trông đợi
Khắc khoải nên người đứng hổng vơi
Nhạt buổi đơn phòng không tại đất
Tàn canh mỏng phận chẳng do trời
Thà cho mãn kiếp quên đừng tới
Trả lại ân tình giữa biển khơi.
Nguyễn Thường

BIỂN VÀ ANH
Anh và biển tình yêu luôn rộng mở
Biển trong hồn anh mãi ở trong tim
Bởi khát khao nên thổn thức kiếm tìm
Luôn dào dạt đắm chìm bao lượt sóng
Anh vẫn thế tim em hoài lắng đọng
Tiếng ai cười luôn cháy bỏng yêu thương
Ngát xanh xao gió lộng quện môi hường
Bao la biển em khiêm nhường thua thiệt
Để vẹn giữ những ân tình tha thiết
Lặng yên nghe bởi cách biệt thương chờ
Biển hiền hòa nên rất đẹp rất thơ
Như em dỗi lúc ngẩn ngơ chiều tím
Dấu nỗi nhớ khi hoàng hôn tắt lịm
Nghĩ miên man bịn rịn ánh dương tà
Nhớ dạt dào bởi người mãi cách xa
Tình em đó dẫu biết là bé nhỏ
VẪN MONG HOÀI NHỊP ĐẬP CÓ TRONG ANH.
HỒNG TÍM
 vntst20184695_500
VAN ANH ĐẤY!
Van anh đấy! Đừng bao giờ anh ví,
Em hồn thơ, thi sĩ anh say,
Tình thơ thoáng tựa mây bay,
Người say, say đấy, có ngày lại quên!
Van anh đấy! Đừng nên thương mến,
Đêm từng đêm mơ đến ngẩn ngơ,
Xem như ta mới ban sơ,
Đừng bao giờ nói … Anh mơ … đêm về!
Van anh đấy! Đừng thề như thế,
Chốn đông người … có dễ chi đâu,
Thôi đừng em trước anh sau,
Cứ theo lẽo đẽo … người đâu lạ kỳ!?
Van anh đấy! Đừng vì lối nhỏ,
Đưa em về để có riêng anh,
Trên đầu tóc chẳng còn xanh,
Điểm pha sương trắng ngọt lành chi đâu!
Van anh đấy! Đừng rầu tay gối,
Em với người mỗi tối tay ôm,
Bình minh cho tới sương hôm,
Đầu chung tay gối, má hôn mặn nồng!
Van anh đấy! Tình chồng nghĩa vợ,
Cơi nới rồi … em sợ mai sau
Chảy dài nước mắt đêm thâu
Không dưng ai dễ … lại đau hơn người!
Van anh đấy! Một thời lỡ dại,
Lỡ một lần đâu ngại lần sau
Hỏi chi hai tiếng tại đâu
Tại trời duyên muộn … làm đau lòng người…!
HD
 vntst20184947_500
NHỚ CHỒNG
Anh ở nơi nào có biết không
Xuân này trống vắng lạnh như Đông?
Chăn đơn chẳng ấm người ôm mộng!
Gối chiếc nào vơi nỗi nhớ chồng!
Có thấu tình em sầu tưởng vọng?
Rồi thương phận gái tủi chờ trông?
Ra Giêng nhớ nhé về mau chóng
Chớ để đào hoa nhạt sắc hồng.
NVC. 1/2019.

MEN TÌNH
Ai trao một chén men nồng
Để ta nghiêng ngả hư không giữa đời
Ôm thầm một bóng lả lơi
Từng đêm ủ mộng rã rời nhớ nhung
Dọc ngang vận số anh hùng
Sa cơ thiết thảm lạnh lùng nhân duyên
Ái tình khổ lụy triền miên
Men sầu uống trọn đảo điên tháng ngày
Cõi hồn chết lặng ai hay
Rượu nồng ngấm mãi đắm say nỗi lòng
Một đời khắc khoải chờ mong
Lệ buông thấm đẫm hai dòng nhớ ai ?..
Văn Đài Nguyễn
 vntst20183029_500
LỠ YÊU
Anh trao chén rượu cay nồng
Làm em nức nở chênh chông cuộc đời
Đâu ngờ ong bướm lả lơi
Quên đường lạc lối..phụ thời nhớ nhung
Trót yêu một kẻ gian hùng
Trao nhau ước hẹn..mịt mùng nợ duyên
Thương hoài một đóa mộc miên
Bên trời nắng gió ngã nghiêng tối ngày
Hoa tàn ai hỡi có hay
Sóng vùi gió dập..mà cay đắng lòng
Hết rồi sao vẫn cầu mong
Để đông gió lạnh cô phòng lắm ai ?
THIÊN KIM

GIỌT SẦU
Mình ta với chén rượu nồng
Đâu còn buổi ấy mà trông hỡi đời
Vơi đầy một thoáng lả lơi
Men say tình ái ..rối bời ..nhớ nhung..
Thuyền quyên gặp đấng anh hùng
Tưởng rằng quấn quyện tương phùng hữu duyên
Ngờ đâu sóng gió triền miên
Ngả nghiêng giọt đắng nào yên tháng ngày
Canh sầu thổn thức ai hay
Dây duyên níu nợ lắt lay..mộng lòng
Cạn bình vơi chén còn mong
Trời say đất tỉnh..lệ dòng..trách ai..?
Nghia Bui
 vntst20183048_500
ƯỚC GÌ
Người ơi đã biết rượu nồng
Cớ sao còn uống để ngông với đời
Tiếc hoài câu nói buông lơi
Còn gì đâu nữa mà ngồi nhớ nhung
Một câu cũng rất oai hùng
Thương yêu lỗi nhịp hay trùng nợ duyên
Đêm dài nỗi nhớ triền miên
Ước gì lại được đoàn viên tháng ngày
Hỏi người có biết có hay
Rượu tình đã uống chẳng thay đổi lòng
Biết răng số phận long đong
Trọn đời vẫn quyết một lòng vì ai ..!!
Hoài Nguyễn

SAY LÒNG
Đã phải say lòng ngập nhớ tôi
Ngày xưa chuyện ấy cũng xa rồi
Ngây tình một nẻo còn tơ rối
Mặn biển bao thời vẫn sóng thôi
Tại nghĩa đang nồng nên chẳng chối
Vì ân đã thắm để luôn hồi
Khơi ngàn kỷ niệm xưa về mối
Lặng lẽ tim mình gửi gió côi .
06102018 Quyên Hà
 vntst20184107_500
TÌNH GIÁ BĂNG
Đông về ướp giá lạnh tim tôi
Cung fím hòa âm lỗi nhịp rồi
Nồng thắm tơ tình trao kết nối
Đắng cay rượu tống tiễn li bôi
Luyến lưu tiếc rẻ vờ lòng chối
Nhung nhớ yêu đương viện cớ hồi
Ngõ cụt chia tay đành rẽ lối
Người vui duyên mới kẻ đơn côi.
Thương Minh Đăng

SƠN NỮ ƠI!
Thương em liễu yếu, son hồng
Vườn xuân sắc quyện, hương nồng thầm sang
Đào hoa tím trải bên chàng
Đôi bờ thả mộng, trăng vàng trường đêm
Chờ em! Đắm nụ môi mềm
Dung nhan sắc tuyết, êm đềm suối reo
Đường trần thắng ngựa băng đèo
Kiệu vàng đẹp bóng, em theo lối về...
Non ngàn trải lụa hồn quê
Lung linh ngọc nữ, ươm thề nhẹ trao
Cùng em khỏa sóng dâng trào
Đào nguyên nõn nụ... lạc vào vườn xuân…
Hương tình ngan ngát trong ngần
“Bồng lai, tiên cảnh” muôn phần ngất ngây
Sương vương giọt lắng, trăng đầy
Ru hồn lạc giữa trời mây ngát tình...
( 20/01/2018 – Phuc Han Mai)
 vntst20184095_500
MƠ HOANG
Trong giấc mơ hoang gặp được người
Vòng tay xiết chặt nụ hôn tươi
Say đắm bên nhau tim rã rượi
Đám cưới đầu xuân rộn tiếng cười
Tỉnh giấc anh đâu biến mất rồi
Trong căn phòng vắng thấy lẽ loi
Anh đến trong mơ em bối rối
Ước giấc mơ hoang chẳng xa rời
Thơ kiều lê

VƯỜN ÁI…
Lỡ cảm nhau rồi lạ biết bao
Tôi như quẩn trí tự hôm nào
Tìm bên ngõ nhỏ vòng quay lại
Kiếm giữa đêm dài thả mộng chao
Kẻ vẫn mơ màng nhìn nụ thắm
Người đang ủ đợi ngắm hoa đào
Tâm hồn một thủa say vườn ái
Để dạ bây giờ mãi khát khao.
Hồ Bất Tri.
 vntst20184087_500
CHIA TAY
Còn chi nữa cắt dây tình anh NHÉ
Sống âm thầm bởi LẼ rất giản ĐƠN
Em và anh không còn cảnh tủi HỜN
Ghen mơ nguyệt ái VỜN non hẹn NÚI
Em chấp nhận khổ đau và buồn TỦI
Đêm từng đêm lầm LŨI chỉ thân MÌNH
Sáng đi làm miệng cười vẫn tươi XINH
Giấu nước mắt vì cuộc TÌNH đổ VỠ
Chia tay nhé chút ngậm ngùi duyên NỢ
Sao phải buồn trăn TRỞ tiếc tình HOA
Thời gian trôi kỷ niệm cũng xoá NHOÀ
Vết thương cũ tự mình XOA lành HẾT
Chia tay nhé để lâu càng mỏi MỆT
Hứa thật lòng có CHẾT chẳng chênh CHAO
Cảm ơn anh tặng cay đắng ngọt NGÀO
Câu thề ước đành gửi VÀO quên LÃNG.
Đào Văn Cứu
 vntst20184170_500
XUÂN
Xuân hớn hở đong đầy hạnh phúc
Xuân bao mùa sung túc an khang
Bốn hai xuân ấy chói chang
Việt nam tỏa sáng vẻ vang giống nòi
Xuân trở về đất trời tươi đẹp
Em dáng duyên khép nép tân thời
Môi hồng hé nở nụ cười
Uấn cong chữ s đất trời việt nam
Mai vàng nở chứa chan hạnh phúc
Đất nước mình đến lúc lên ngôi
Xuân về sưởi ấm bờ môi
Má hường ửng đỏ em tôi...diễm kiều
Hoa đào nở dệt thêu đôi lứa
Xuân này về em hứa cùng anh
Nguyện thề giữ chọn thanh danh
Để anh vững trí đứng canh biển trời
Xuân này về dạo chơi phố nhỏ
Anh cùng em sẽ ngỏ lời yêu
Lưới tình thắm đậm dệt thêu
Xuân tình duyên nợ gợi khêu ...má hường...
Mẫu Đơn ĐỎ
 vntst20183079_500
THÔI ĐỪNG NHỚ NỮA
Rồi em sẽ vầy vui duyên mới
Quên cả đường xưa chốn hẹn thề
Có nhớ đến bài tigôn cũ
An ủi lòng kẻ lắm si mê...
Rồi kỷ niệm phai cùng năm tháng
Quên lãng tình xưa giữa bộn bề
Có biết nơi này luôn mong ngóng
Gởi về trong gió chút hương quê...
Chợt thấy em về giữa cơn mơ
Dáng hình bồng bềnh như sương khói
Vẳng bên tai tiếng ai thầm gọi
Kéo hồn xưa cũ ngát hương yêu.
Biết bao lần ngóng mãi trong chiều
Mong chờ mãi người em gái nhỏ
Nhưng vẫn chỉ khát khao nỗi nhớ
Bởi tình giờ  tít tắp mù khơi.
Phương xa đó, gởi đến một lời
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"
Định mệnh an bài, tình tan vỡ
Giữ làm gì cho nặng lòng nhau...
HANSY
 vntst20184282_500
DIỄM KIỀU TÌNH THƠ
Giữ tròn duyên nợ tình yêu
Cho ngàn năm vẫn lịm kiều diễm hoan
Mong ngày hiệp cẩn phụng loan
Câu thơ tiếng hát ngọt toàn vẹn nhau.
Để rồi trầu bén duyên cau
Hương nồng ân ái tình sâu sát gần
Có nhau giữa chốn bụi trần
Dựa nhau mà sống, mãi gần gũi thương.
Gió khuya thoảng nhẹ mùi hương
Là Em hay một gói đường mật trao
Ngất ngây trong mối mơ nào
Đào nguyên lạc bước vọng lao xao thề.
Khuya chùng tỏ với hiền thê
Thương nhau chín đợi mười kề cận thơ
Cầm tay nhớ buổi ven bờ
Tình xuân đã hẹn đẫm mơ mộng ngời…
HANSY

GIAO KHÚC BUỒN
Hạ mãn thu tàn khắc khoải trông
Thầm thương quạnh quẽ lặng cô phòng
Ê chề lãng tử khờ tim trống
Hờ hững thuyền quyên vuột chỉ hồng
Ngõ phúc điêu tàn duyên rã mộng
Cung tình nứt rạn ái lìa mong
Tào khang chẳng vẹn niềm mơ rỗng
Câu chữ buồn hiu vỡ vụn lòng
…………………….
Câu chữ buồn hiu vỡ vụn lòng
Đâu còn hương lửa thuở hằng mong
Nàng xuân ỏng ẹo màn trơ chỏng
Ả ái chua ngoa gối nhạt hồng
Biển ái dõi tìm đâu thấy mộng
Đường mơ cứ hẹn chả lai phòng
Phượng loan mù thẳm sầu vô vọng
Hạ mãn thu tàn khắc khoải trông
HANSY
 vntst20184379_500
KHÚC MỘNG
Đông về xuân đã đứng thềm trông
Đợi nắng nồng lên sưởi ấm phòng
Để tết êm đềm giây chỉ mộng
Và đan ngọt thắm sợi tơ hồng
Chiều tan nẻo hỡi từng cơn ngóng
Buổi rã nơi này những đợt mong
Thoảng gió lan vào hiên khẽ động
Thầm ơi xuyến đảo giấc mơ lòng
…………………….
Thầm ơi xuyến đảo giấc mơ lòng
Thổn thức muôn ngàn vạn ước mong
Dạ thắm tuôn trào hương rỡ mộng
Hồn say trải ngập sắc tươi hồng
Lồng mây lãng mạn nơi đầu sóng
Gạn gió huyền lơi nẻo cuối phòng
Viết lại thành thơ vần cháy bỏng
Đông về xuân đã đứng thềm trông.
Hà Thu
 vntst20184308_500
XA XÔI
Một chân trời tím thẫm
Một vầng trăng chơi vơi
Một chút tình mộng mị
Của riêng anh và tôi...
Từ trăm năm cổ tích
Ngờ nghệch tìm yêu thương
Giữa ẩn u,phế tích
Níu bóng hình dư hương.
Lời tôi rong rêu quá!
Vần nghiêng,vần miên man
Bụi thời gian thổi nhẹ
Ký ức thành mơ tan.
Nụ hôn chìm theo gió
Tóc buông lơi ngại ngần
Tay chạm tay không tới
Để chia ly thật gần!
Một mùa thu thưa nắng
Một con đò bơ vơ
Một mình ôm đêm vắng
Tôi nhớ Người trong thơ.
AQN
vntst20184675_500
GIẤC XUÂN
Sắc nõn hoa đươm khắp nẻo đường
Nghe lòng trải nhẹ mối yêu thương
Vin cành mướt mởn,thơ vương gió
Hái nhánh nồng nàn,điệu đọng sương
Nhạc sĩ say tâm tầm dáng ngọc
Thi nhân trổi dạ mộng thiên trường
Vui đi,một khắc đời trinh bạch
Chớ để Xuân hoan lụy cõi thường!
……………………….
Gối điệp ngân trầm tỏa vạn phương
Ru anh đắm đuối chốn tiên vườn
Tơ non điểm xuyết bờ thi vị
Mật ngọt đong đầy bến dạ hương
Trổi sáo du dương làn Phụng Vũ
Buông đàn lả lướt khúc Tiêu Tương
Nhân gian hữu ái duyên kỳ ngộ
Ý đẹp tình quân có tỏ tường?
AQN
 vntst20184240_500
MUỘN...
Em có nhỡ chuyến tàu anh không nhỉ?
Sao sân ga vắng lặng quá đi này!
Tàu rời bến có khi nào trở lại,
Đón một người trễ hẹn với tình yêu?
Trời sáng nay buồn lắm,gió hiu hiu
Mấy khóm lá ven đường còn ngái ngủ...
Mùa sang chưa? Nghe hương chừng không đủ,
Đánh thức giùm ủ rũ nỗi lòng em.
Ly cà phê sóng sánh bởi viên kem,
Tìm chút ngọt giữa bể đời rất đắng!
Phố ngoài kia ồn ào như chợt lắng,
Bởi phím trầm...dấu lặng...nhịp thời gian!
Em thích một mình và đi lang thang
Để ngắm con đường trải dài tít tắp,
Để bơ vơ khi màn đêm vừa thắp,
Nghe tiếng còi tàu hú vọng...rất xa...
AQN
 vntst20184578_500
VÔ VI
Anh hãy đến trên chuyến tàu định mệnh
Để gặp em nơi phía cuối cuộc đời
Nửa hiện tại nào còn gì ngóng đợi
Bao ái tình vụn vỡ hóa rêu phong.
Ngồi tiễn ngày bằng nắng tắt bên song
Khói lam bạc bềnh bồng cay tuyệt vọng
Chút nước mắt tưới lên mầm hy vọng
Sẽ đâm chồi ở một kiếp lai sinh???
Em lạnh lùng trong tươi mới bình minh
Em rũ rượi giữa đêm dài ảm đạm
Tóc thanh xuân,má hồng...đành phí phạm
Bán tình duyên đổi hai chữ Cợt Đùa!
Hạnh phúc nào sao toàn vị đắng,chua?
Tương lai hỡi chỉ thấy nhiều vôi vữa
Nhen trong tim biết bao nhiêu nguồn lửa
Để dúm tàn...tro bụi xám...dở dang.
Em muốn mình thành cơn gió đi hoang
Đừng ai hỏi vì sao em lại khóc!
Bởi trăm năm hiện ra bằng phút chốc
Vô vi này,em-một lúc rong chơi!
AQN
vntst20184247_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét