Thứ Hai, 4 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 316

ĐỪNG HỎI EM VỀ ĐÂU
Em lặng lẽ giấu buồn trong góc tối
Biết về đâu thầm lặng cõi tâm hồn
Đừng day dứt trách hờn hay đừng hỏi...
Trái tim này chẳng thể nói gì hơn
Em lẩn trốn một dòng đời bão động
Để bước chân không lạc lõng con đường
Đêm lạnh lẽo giữa trời sương gió lộng
Hoa tàn rơi tan vỡ mộng vô thường
Em từ giã người thương mùa hẹn ước
Mảnh tròn trăng chẳng được vẹn câu thề
Hay đã khuyết tái tê đời rủ rượt
Lấp tro tàn bỏ cuộc một cơn mê
Em lỗi hẹn bến đời về đau khổ
Thì anh ơi mộng vỡ mắt hoen sầu
Đừng hỏi nữa... về đâu cho tình lỡ
Để em về mang tim nhỏ vá khâu
Nửa chừng xuân em đếm sầu theo gió
Nhìn cánh mai vàng nở ngát hương đời
Anh còn yêu nắng trời xuân rực rỡ
Mà xót xa khi tình dở dang rồi ....
Sưu tầm.
 vntst20184547_500
GHEN
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ...
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai,
Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ...
Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa,
Mà cô thường xức, chẳng bay xa,
Chẳng làm ngây ngất người qua lại,
Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua.
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào, trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ.
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.
Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả.
Cô là tất cả của riêng tôi!
Nguyễn Bính
 vntst20184746_500
LỐI CŨ
Võ vàng giọt nắng mùa phai
Lam chiều dậy khói hương Lài thoảng đưa
Gió len khẽ chạm bóng dừa
Thềm xuân gõ cửa mộng chưa đoạn tình
Loang màu giọt đỏ chữ đinh
Sắt gai ghém chặt một mình ngõ quen
Lét leo sợi vắn chong đèn
Trầm luân đắng cuộc bạc đen ...trắng lòng
Nẻo trần khắc khoải bẻ cong
Tơ chùng huyễn hoặc giữa dòng đục sâu
Nửa đời tóc cỏ rối màu
Dò sông soi biển bể dâu ...thác bờ
Run run viết vội dòng thơ
Tay sần vết sạn mắt mờ ...chân chim
Thuyền nghiêng bến cũ lặng chìm
Dại khôn trắng cuộc bóng lìm ...song thưa.
Kiều Trang

THƯƠNG NGÀY CŨ.
Ta về một buổi chiều mưa
Giơ tay víu nắng đã vừa hết xuân
Nửa vòng duyên cứ bần thần
Giật mình thấy đỉnh phù vân đây rồi.
Hoàng hôn nhuộm tím bờ môi
Câu thề xưa ấy một trời dối gian
Còn chăng một chút mơ màng
Người đi bỏ lại bẽ bàng cho ai.
Bên thềm lẻ bóng trăng cài
Dòng đời trong đục giữ hai lối về
Má hồng lỡ một bến mê
Tóc phai chiều gió chân quê nhạt mầu
Đi gần hết cuộc cuộc bể dâu
Bàn tay vẫn trắng mái đầu phong sương
Chiều đong vạt nắng ven đường
Âm thầm nẻo cũ mà thương bóng mình.
Nguyễn Thường
 vntst20184671_500
NHỚ
Ồ lạ thật sao nhớ nhiều đến vậy
Nhớ Vòng tay run rẩy buổi chiều nao
Nhớ bờ môi đầy khao khát hôm nào
Và nhớ cả những ngọt ngào trăn trở
Dấu yêu ơi bởi ta là duyên nợ
Nên đời này luôn luôn nhớ về nhau
Nắng chiều đông dường như cũng nhạt màu
Xin em chớ làm đau câu luyến ái
Xuân sắp về sao em còn mê mải
Sợi nắng buồn cứ vương mãi hanh hao
Câu hẹn thề em mới nói chiều nao
Phải chăng đã lạc vào trong tiềm thức
Mình có nhau là mối tình chân thực
Cớ sao em còn ấm ức hờn ghen
Trái tim em mặc nỗi nhớ lấn chèn
Rồi hờ hững bon chen vào quên lãng
Anh lại viết câu thơ tình lãng đãng
Ngoài trời kia... Hé rạng... Ánh xuân hồng!
Hồng Giang.
 vntst20183146_500
MAI EM VỀ
Mai em về....hoa cỏ...mờ hơi sương!
Tuyết vẫn rơi....trên nẻo đường....lạnh giá!
Xa quê hương....ra đi.....miền đất lạ!
Nay trở về....vá lại....trái tim côi!
Mai em về....Anh sẽ lại....vui thôi!
Tết đoàn viên....quê nhà....ôi....đầm ấm!
Kỷ niệm xưa...bao năm về....chầm chậm!
Hạnh phúc nào....in đậm...với thời gian!
Mai em về....nối lại....tình hợp tan!
Ngắm mùa xuân....ôm đàn....ngồi ca hát!
Hoàng hôn buông....nơi cuối trời...mờ nhạt!
Dải Ngân Hà....bát ngát....ánh sao rơi!
Mai em về.....Đất Mẹ....mến yêu ơi!
Con sông quê....muôn đời...trôi xa mãi!
Nét bút nghiêng....nối vần thơ....trẻ lại!
Nàng thơ cười....thân ái...chào Mùa Xuân!
Thảo Nguyên
 vntst20183174_500
VỠ MỘNG NGÀY XUÂN
XUÂN thoáng mùa hoa rực cõi trần
NÀY ai mộng tưởng nhớ phù vân
ĐẾN bên cửa Phật lòng ngơ ngẩn
NỮA cạnh phòng loan dạ đơ đần
ĐÃ mỏi chờ mong dàn lệ mắt
BA hòng đợi chán dãn hồn thân
XUÂN về xót cuộn lòng đau hận
ĐÓM LỬA TÌNH DUYÊN TẮT NGUỘI DẦN
02/02/2019 - Sinh Pham

TÌNH YÊU KHÔNG TUỔI
Mình gặp nhau, muộn màng quá ...phải không anh
Khi hai mái đầu xanh... đã dần dần điểm bạc
Hạnh phúc lứa đôi, bồng bềnh trôi dạt
Khi tuổi xuân thời, mờ nhạt... bởi thời gian
Cuộc sống quá bộn bề, đầy rẫy những lo toan
Khi mái ấm thiêng liêng, thiếu bàn tay ủ ấm
Gối chiếc chăn đơn ,lạnh lùng... gặm nhấm
Len lõi vào hồn, khao khát ...mảnh tình đơn
Em ...cũng nữa đời, nào có khác gì hơn
Má thắm phai hương, đôi môi cằn bỗng rát
Mái tóc pha sương, xuyên qua từng sợi bạc
Ánh mắt thoáng buồn, pha lẫn hạt chân chim
Anh...
Điếu thuốc đã tàn, thiêu rụi... khoảng trời đêm
Hạnh phúc quá chông chênh... đã xa tầm tay với
Anh cứ bảo ... tụi mình đã có tuổi
Gặp gỡ rồi... sợ có lỗi với các con
Tình yêu là gì ... mà ta phải trăn trở héo hon ?
Chưa bao giờ có ai, đắn đo ...và định nghĩa
Cho và nhận đó là điều tất yếu
Vốn sinh tồn, tình yêu ... nào có tuổi đâu anh !
THÙY LINH
 vntst20183152_500
TÌNH YÊU ĐẦU
Em cứ ngỡ tình yêu đầu là đẹp nhất
Rất ngọt ngào nên cũng thật khó quên
Nào ngờ đâu không tươi đẹp lâu bền
Mà lại cứ lênh đênh trên biển Sóng
Tình say đắm khi môi hôn nóng bỏng
Đã trao nhau hương trái mọng đầu mùa
Để tháng ngày thấm đậm cái vị chua
Khi tình cạn . . . Con Bướm đùa hoa dại
Mang nỗi khổ chỉ riêng người con gái
Tan nát lòng , vết thương mãi hằn sâu
Đêm cô đơn gạt nước mắt u sầu
Trang giấy mỏng viết hoài câu dang dỡ
Tình chỉ đẹp khi còn trong nhung nhớ
Chia tay rồi làm tan vỡ tim yêu
Trời ban mai pha sắc tím ban chiều
Trăng đang sáng cũng đìu hiu bóng tối
Sao lại bảo tình yêu là tội lỗi
Ta cho đi đâu có đổi được gì
Có chăng là chỉ một khối sầu bi
Và tất cả tuổi xuân thì qua vội
Xin khép lại mối tình đầy gian dối
Gởi lên trời theo gió thổi bay xa
Tình yêu đầu chết lịm cả hồn ta
Hẹn anh nhé kiếp lai sinh gặp lại !!!
Sưu tầm.
 vntst20183122_500
NHỎ ...YÊU
NHỎ .... của anh yêu rất thật thà
NHỎ... thường nũng nịu với thơ ca
NHỎ..... vẫn mãi yêu màu hoa nhớ
NHỎ .... nợ riêng anh nghĩa đậm đà.
Hồng TÍM

NỖI NHỚ 4
Nhớ em nhiều, em có biết không em
Sương đêm lạnh gió lay rèm buốt giá
Hồn tê tái dâng sầu lên cõi dạ
Nỗi nhớ thương như hóa đến vô cùng
Biết bao giờ ta mới vẹn tình chung
Khi đông giá bập bùng bên bếp lửa
Đôi ta sẽ trao nhau lời chan chứa
Yêu thật nhiều muôn thuở chẳng hề phai
Anh nhớ em thao thức suốt đêm dài
Rồi ao ước khi ngày mai nắng mới
Ta sẽ hết những quan san vời vợi
Đến bên nhau vì bởi quá yêu rồi
Nhớ em nhiều giọt lệ đắng trên môi
Nghe thổn thức bồi hồi không thể ngủ
Trăng cuối tháng bên kia đồi mới nhú
Mơ em cười môi nở nụ tầm xuân
Trăng với sao đã hội tụ quây quần
Lòng anh thấy bâng khuâng không thể tả
Lúc nỗi nhớ đã tràn lên nhiều quá
Anh gom về tất cả ... tặng trao em
HL. 1 – 2019
 vntst20183245_500
THUYỀN TÌNH LẠC BẾN
Con đò chở nặng vầng Trăng
Mới vừa xuất bến than rằng em ơi
Hãy quên thơ dại một thời
Nhớ chi rồi để chơi vơi đêm buồn
Đông về trời đổ mưa tuôn
Từng cơn gào thét gió luồn lạnh thêm
Chúc em giấc mộng êm đềm
Nhớ chi tình cũ càng thêm lạnh lùng
Tình chung ơi hỡi tình chung
Nay đà rẽ lối không cùng bên nhau
Trời cao xanh thẳm một màu
Chia đôi hai nửa nỗi đau chất chồng
Bên người em có vui không
Chúc em đẹp mối tơ hồng se duyên
Thôi ta đã lỡ lời nguyền
Xin em vẹn giữ trinh nguyên thuở đầu
Cho dù cách biệt nơi đâu
Tôi xin chịu nhận nỗi sầu riêng mang
Còn đâu mộng ước đá vàng
Từ nay thôi đã đôi đàng biệt ly...
HL. 1 – 2018
 vntst20183288_500_01
NỖI NHỚ. 5
Anh đem cả con tim hừng hực nóng
Gọi yêu thương cháy bỏng sớm tìm về
Nghe nỗi lòng bao háo hức say mê
Mong sớm vẹn lời thề se tơ tóc
Trong giấc mộng sáng ngời lên mắt ngọc
Ôi tuyệt vời dáng vóc của người mơ
Dù nẻo xa khuất lối bởi sương mờ
Anh vẫn muốn sớm tơ hồng thắm đỏ
Nay anh gửi nỗi niềm thương theo gió
Đến bên em nhẩn cỏ ngát hương nồng
Nỗi lòng này em có biết cho không
Bao giờ mới phượng rồng vui duyên nợ
Từng đêm trắng chập chờn trong nỗi nhớ
Mơ một lần hoa nở thắm môi em
Trăng nghiêng soi bóng chiếu rọi bên rèm
Em có biết từng đêm anh không ngủ
Phía sân trước đóa hoa quỳnh chớm nụ
Toả hương thơm ấp ủ đã bao ngày
Yêu em rồi anh mới biết mê say
Bởi xa cách chất dày ... thêm nỗi nhớ
HL. 1 – 2019
 vntst20184350_500
Anh ....
Nói đi anh ... một lời sau cuối
Em ra đi mãi mãi không về
Em đã biết anh yêu người ấy
Nên âm thầm chúc phúc cho anh
Nói đi anh ... mình chia tay Vĩnh viễn
Em trỡ về xóm trọ chỉ mình em
Bao yêu thương anh mang đi hết
Để trao người anh đã từng quen
Trời đêm nay trời buồn mưa mãi
Lòng em buồn lệ ứa hàng mi
Trách gì anh , em không hờn giận
Chỉ trách em không phận không duyên
Đêm nay nữa ... lại là đêm cuối
Một cuộc tình ,, nay đã rời xa
Quyên Hạ

TÓC GIÓ THÔI BAY 3
Em có buồn khi tóc gió thôi bay
Vì lo sợ bao nhiêu ngày cách biệt...
Anh vẫn giữ một tình yêu tha thiết
Như bầu trời bất diệt một màu xanh
Dấu yêu ơi tình anh mãi chân thành
Luôn chờ đợi dù mong manh lẻ bóng
Ân tình đó đã từ lâu lắng đọng
Tim anh hoài trông ngóng một người mơ
Dẫu ngàn năm anh cũng sẽ đợi chờ
Mong sớm đến se tơ hồng duyên nợ
Nay anh gửi cả niềm thương nỗi nhớ
Về bên em đang ở cuối chân trời
Đã bao lần anh gọi dấu yêu ơi
Mong sớm được trong đời ta tương ngộ
Rồi ta sẽ vượt qua ngàn giông tố
Bên nhau rồi đau khổ sớm phôi phai
Em biết không trong thổn thức đêm dài
Anh mơ tới ngày mai mình chung lối
Đèo cao vượt và sông sâu cùng lội
Tháng ngày qua... tiếp nối hạnh phúc hoài...
HL. 2 – 2019
 vntst20184028_500
KHI XUÂN ĐẾN
Khi xuân đến anh tìm về xứ Nghệ
Thưa mẹ cha dâng lễ đẹp cau trầu
Dù đường còn muôn vạn nẻo nông sâu
Anh vẫn quyết bắc cầu qua tất cả
Anh sẽ đến và khi không còn lạ
Nụ hôn thơm trên má thắm em hồng
Anh mơ hoài em có biết hay không
Tình ta mãi tỏa nồng hương thơm ngát
Tim anh chứa một tình yêu dào dạt
Như biển đời xô bãi cát yêu thương
Bờ bến kia thân thiết đến lạ thường
Từng cơn gió ru hàng dương xao động
Ngày mai đến bên nhau trong cuộc sống
Đôi tim yêu trầm bỗng sẽ nhịp nhàng
Đã yêu rồi tình ta mãi chứa chan
Muôn ngàn kiếp đá vàng in son sắt
HL. 1 – 2019
 vntst20183999_500
GIẬN LẮM TÌNH ANH
Sao anh mãi đi hoài như thế
Đến bao giờ về được với em
Đêm nay trăng sáng bên thềm
Chạnh lòng nhớ phút êm đềm đã trao
Nhớ ánh mắt ngọt ngào quyến rủ
Nụ cười hiền ấp ủ ước mơ
Anh lại đến bên em chốc lát
Cho em ngất ngây tình thơ tuyệt vời
Mọng chưa thỏa xa vời vội vả
Để em chờ lả chả lệ rơi
Vì đâu ngăn cách người ơi
Hỏi anh chốn đó có ai hởi người
Giận anh lắm bao lời muốn trách
Con tim thì cũng mách nhớ anh
Ghét nhất kiểu tình mong manh
Tựa như làn khói tan tành vào mây ,,,, !!!
Lệ Thủy
 vntst20184787_500
MÙA XUÂN& NỤ CƯỜI
Môi ai duyên dáng xuân cười
Tưởng mùa xuân nở hoa ngời đẹp xinh
Long lanh bóng nguyệt qua mành
Gió ngàn hương thắm môi mềm em trao
Xuân về mai trúc anh đào
Sao bằng người đẹp dạt dào đắm say
Cho lòng gửi chút xuân này
Hoa ngàn mãi đợm lòng trao ái lòng
PHI HÙNG

MEN CAY..
Em về góp nhặt tình ngâu
Nhờ men rượu đắng chôn sầu vào tim
Gió đâu cây lặng im lìm
Trỗi lòng sóng dậy vùi chìm mộ sâu
Niềm tin thay vạn nỗi sầu
Thương yêu gom lấp bể dâu kiếp đời
Vay tình biển rộng cố bơi
Trăng khuya nửa mảnh chơi vơi cõi lòng
Miền Nam trời trở gió đông
Nhớ anh phương Bắc ấm nồng bên ai
Trải phơi tình lỡ đoạ đày
Đường duyên không nợ bi hài trót mang
Anh gieo tôi lắm phũ phàng
Qua bao năm tháng lệ tràn sầu vương
Sưu tầm.
 vntst20184675_500
THỨC TRẮNG
Thức trắng đêm nay nhớ một người
Lặng thầm đếm hạt ngọc châu rơi
Âm thanh ca khúc về khơi cháy
Vọng tưởng tâm tư một bóng đời
Hỏi gió chim ca sao cách biệt
Tiếng lòng tôi gởi vẫn không ngơi
Tâm hoài mơ mộng tình không đặng
Thức trắng đêm khuya nhớ một người.
Sưu tầm.

XUÂN VỀ
Xuân về lan tỏa sắc hương
Đào mai nở rộ má hường ngẩn ngơ
Nhớ sao đằng ấy thẫn thờ
Dệt từng câu chữ vần thơ ngọt ngào
Gom ngàn sợi ái gửi trao
Hồn thơ quyện đắm ngạt ngào bến yêu
Nhớ thương từ sáng lại chiều
Khuya về vắng vẻ càng điêu đứng lòng
Ơi người nỗi nhớ chờ mong
Chắc ai cũng nhớ để dòng lệ trôi
Người đi cách biệt lâu rồi
Về đây tặng hết bờ môi thiếp chàng
Xuân về chim lại hát vang
Tình yêu đích thực rõ ràng ấy ơi
Dòng thơ nhắn nhủ đôi lời
Trở về xây dựng ở nơi bến tình.
Sưu tầm.
 vntst20184320_500
TỰ TÌNH ĐÊM XUÂN
Tết đến rồi ngõ quạnh chỉ mình ta
Giữa đêm tối bờ vai oằn trĩu nặng
Nghe hơi thở vỡ òa trong đêm vắng
Những canh trường khắc khoải ngấn lệ rơi
Sáu mươi năm cũng một kiếp con người
Bước qua nửa gắng nụ cười vẫn nở
Mình độc bước tim nhàu giờ rạn vỡ
Ước chi mình quay về thuở còn nhau
Tình là chi ! nốt nhạc khảy cung sầu
Chung một dạ nỡ thốt câu từ biệt
Ta khắc khoải nghe tim mình da diết
Vẫn thương hoài dù biết chẳng đợi mong
Bậu mình ơi chẳng lẽ héo trầu không ?
Cau tàn úa căn phòng kia buốt lạnh
Nỡ hất đổ riêng ta hờn một gánh
Cả tơ trời một mảnh ... Sẽ về đâu ?.
Kiều Trang
vntst20183153_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét