XUÂN HỒI TƯỞNG
CHẠNH nhớ Xuân nào giữa mái tranh
Giao thừa đợi Tết, gió khua mành…
Nồi chưng cháy đỏ vùi cơn lạnh
Cặp nến soi hồng tỏa sáng hanh
Mẹ dõi Mai vàng rung nở cánh
Cha xem Cúc thắm khẽ lay cành
Hương trầm khói quyện xum vầy cảnh
Kỷ niệm dâng tràn khắc khoải canh
Cư- Nguyễn

MUA BƯỞI…
Nghe mời chắc dạ bưởi mềm ngon
Trái mộng cành sai quả sẵn còn
Mượt láng căng phồng da mịn nõn
Tươi vàng bóng lộn múi dày non
Vừa cơn khát bỏng mơ mùi mọn
Phải lúc khô thèm ước vị con
Chạm thử mê hồn, tay hái trọn…
Sờ, vo, bóp, ngửi… ngại chi mòn
Cư-Nguyễn
ÁNH TRĂNG RẰM
Vàng soi rực rỡ ánh trăng rằm
Cảnh vật an bình giữa cuối năm
Tiếng mõ ru hồn vào tĩnh lặng
Hồi chuông định trí giữ yên bằng
Hương dìu dịu tỏa... rời mê đắm
Khói nhạt nhòa bay... bỏ tối tăm
Rộn rã Xuân về khơi lửa ấm
Đào Mai trước ngõ nở tươi ngần...
Cư- Nguyễn

LỘNG....
Lộng lẫy xe lầu bọn cẩu quan
Lộng hành hút tỉa bạc muôn ngàn
Lộng ngôn xảo trá loài hung hãn
Lộng ngữ tà tâm đám bạo tàn
Lộng giấu sâu bầy đau xóm bản
Lộng che chuột nhóm tủi thôn làng
Lộng quyền tự tác dân ly loạn
Lộng thế kiêu căng nước chẳng màng
Cư-Nguyễn.
ÒA RƠI
ÒA rơi nén lệ vẫn rơi òa…
Ta khóc ai rồi sẽ khóc ta?
Khuất ẩn thuyền trôi buồm ẩn khuất..
Xa mờ sáo vỗ cánh mờ xa
Gió mưa ảm đạm trời mưa gió
Tà nắng nhòa phai biển nắng tà
Chết lịm nghe lòng đang lịm chết…
Qua dần kỷ niệm cũng dần qua…
………………………….
Qua dần kỷ niệm cũng dần qua
Tà áo dài buông vạt áo tà…
Biệt thẫm người phương trời thẫm biệt
Xa vời nhạn hướng biển vời xa…
Đó say giấc mộng cuồng say đó
Ta đắm cơn sầu lụy đắm ta
Vỡ rạn câu thề xưa rạn vỡ
Òa rơi nén lệ vẫn rơi òa…
Cư-Nguyễn.

CÕI HỒNG TRẦN(Song thanh)
U mê ngụp lặn chốn hồng trần
Đắm đuối trầm mình biển ảo sân
Chức tước tiền tài gây lụy phận
Công danh của cải khiến sầu phần
Nào ngờ mộng đẹp phôi phai ảnh
Chẳng hiểu tình nồng héo úa nhân
Nhắm mắt, bàng hoàng đời tạm bợ
Xuôi tay, mộ lạnh xác tàn dần...
Sưu tầm.
THUÝ KIỀU KHÓC ĐẠM TIÊN
Ngày xuân dạo cảnh thấy ven đường
Mộ Đạm Tiên buồn chẳng khói hương
Hỏi kỹ hồng nhan đời bạc số
Sống nhiều tri kỷ buổi hồng dương
Tài năng bổn mệnh người quân tử
Sắc đẹp trời ban kẻ má hường
Nữ ái kiêu kỳ chưa chịu khổ
Bây giờ chết rũ họ nào thương
…………………………..
Bỗng động tâm lòng để khóc thương
Người dưng đẹp tựa cánh hoa hường
Ai ngờ số mệnh nào vui cảnh
Có phải đời mình cũng lụi dương
Lặng lẽ ra về chân mỏi bước
Âm thầm nghĩ đến phận tàn hương
Từ đây cuộc sống theo chiều dẫn
Một cánh phù dung ở giữa đường
Minh Hien

TÌNH YÊU TRONG MƠ
Đêm qua tôi mơ một mối tình
Một chàng trai đẹp rất là xinh
Vô tình trong mơ tôi gặp được
Hai đứa nhìn nhau nụ cười tình
Trong mơ tôi thấy rất tuyệt vời
Hai đứa mơ màng bước sóng đôi
Đêm trăng rất đẹp trăng rất đep
Tay nắm tay nhau rất tuyệt vời
Hai đứa cùng nhau ngỏ tơ tình
Dưới bóng trăng mờ rất là xinh
Nụ hôn dưới ánh trăng thơ mộng
Ngây ngất trăng thanh soi bóng hình
Đêm ấy trăng thanh trời đầy sao
Gió vương man mát hai má đào
Một nụ cười duyên rất thơ mộng
Một cảnh mơ tình đêm trăng sao
Nhưng rồi tình đẹp chỉ trong mơ
Tỉnh dậy lòng tôi thấy thẫn thờ
Một mối tình duyên thật thơ mộng
Một áng thơ tình trong giấc mơ
ĐỨC HẠNH

THỎA NGỮ THƠ
Bát điệu âm hòa thỏa ngữ thơ
Vẹn đong nghĩa rót buổi xa mờ
Giữ thầm nẻo vận trong hồn nhớ
Trải ngọt hương vần giữa bến mơ
Dạ sẽ tìm xây nào khép vở
Chữ luôn khắc dệt chẳng phân bờ
Để tình mãi luyến ân cùng nợ
Bát điệu âm hòa thỏa ngữ thơ.
Thơ Hồng Thùy
RỰC RỠ XUÂN
MAI đào rực rỡ nắng vàng hong
Những chuyến thuyền hoa đợi nước ròng…
Náo nhiệt xuôi bờ vui vẻ đếm
Tưng bừng cập bãi nói cười đong
Người mua hỏi chọn vừa tâm ý
Kẻ bán hòa trao vẹn trí lòng
Tiếng gọi mời nhau rôm rả ngõ
Xuân ngời hạnh phúc thỏa chờ mong
Cư-Nguyễn
XUÂN DÂN TỘC
TẾT rực muôn màu sắc điểm trang
Đào khoe cánh đỏ quyện mai vàng
Đèn hoa phố rợp ngời tươi sáng
Khúc nhạc quê bừng trỗi dậy vang
Tưởng nhớ tiền nhân công tỏa rạng
Tri ân liệt tổ đức soi ràng
Niềm vui rộn khắp cùng thôn bản
Mở rộng tâm lòng đón lộc sang
Cư-Nguyễn

NÓI NHỎ
Vợ anh
đẹp nhất trên đời
Xuân về chúc vợ
thảnh thơi, vui vầy
Khi nào
anh nhậu anh say
Chúc cho vợ sẽ
nương tay tức thì
Khi nào
ví rỗng anh đi
Chúc cho vợ bớt
chi ly nguýt lườm
Khi nào
rủng rỉnh tiền lương
Chúc cho vợ sẽ
ngọt thơm sẻ bùi
Vợ ơi
Tết đã đến rồi
Chúc em xinh đẹp
em thôi quản chồng
n/sơn
ẤM LÒNG GHÊ
Bất chợt nghe hồn thổn thức ghê
Nhìn hoa thắm nở vẫy xuân về
Lòng vui rộn rã mừng vô kể
Dạ xuyến xao cuồng những đợt mê
Vạn nhớ vùi trong mành gió để
Ngàn thương gối lại mảnh trăng thề
Lời ai ngọt đẫm bừng hoan thế
Bất chợt nghe hồn thổn thức ghê.
Hà Thu

Mộng Ước Về Xưa
Giấc hẹn cầm như vụn vỡ rồi
Hiên trà gác lẻ bóng hình côi
Thầm thương cánh nhạn qua đầu núi
Lặng xót vầng trăng lạc đỉnh đồi
Cúc tửu tràn vơi sầu đắng lệ
Ly tình uống cạn rát mềm môi
Thềm đông quán trọ về đơn bước
Chạnh ước thời gian mộng khứ hồi.
Nguyetle14/1/2019
Ta Và Khoảng Không
Ta đem đốt sạch nỗi buồn
Ngăn mùa bấc lạnh chắn tường gió đông
Trả người về với mênh mông
Còn ta đứng giữa khoảng không lặng thầm
Xin nguyền giữ tiếng lặng câm
Dù rằng vạn khó đầu tằm trút dâu
Đừng tô thêm những gam màu
Đất đen hóa bạc đá sầu rêu phong
Trả người về với mênh mông
Còn ta với khoảng trời không mơ hồ.
Nguyetle13/1/2019

ƯƠM NỤ XUÂN TÌNH
Em ơi! Mùa xuân đang đến bên đời
Sao em còn đang trên phố hoang nào
Thôi em về đi! Lòng nghe thương nhớ
Nghe trong vườn xưa ai hát ngọt ngào
Em ơi! Mùa xuân đang đến bên thềm
Đôi chim chào xuân ca hát trên cành
Trao nhau nụ hôn đùa vui trong nắng
Bay lên đồi hoang mơ giấc mộng lành
Em ơi! Lòng ta yêu nhánh xuân tình
Nâng niu đời nhau bên gốc mai vàng
Cho đêm nồng say tình yêu thơm ngát
Cho đêm mộng mơ vui chốn địa đàng
Về thôi em nhé! Dù bao cay đắng
Trên bến xuân này quên hết thương đau
Về thôi em nhé! Đời thôi hoang vắng
Ươm nụ xuân tình thương lắm đời nhau…
Xuân Mai
CÓ PHẢI NGƯỜI VỀ
Còn nhớ hẹn nhau mùa lá rụng
Người sẽ về may áo lụa hồng
Vậy đó mà ai trông ngóng mãi
Bao lần khô héo lá trầu không
Từ đó thuyền trôi không trở lại
Một ngày xa bến nhớ mênh mông
Phải chăng đời gọi hồn lưu lạc
Về thôi! dừng lại gót phiêu bồng
Thăm lại mùa hoa còn thơm ngát
Không thấy người về nơi bến sông
Xa lắm người ơi lòng tiếc nuối
Thềm xưa còn lại gốc ngô đồng
Về đây muốn gặp nhau lần cuối
Chỉ thấy trăng gầy đêm nhớ mong
Xa xa thấp thoáng con thuyền nhỏ
Có phải người về đêm cuối đông....
Xuân Mai

VỌNG HỒN QUÊ!
Nắng Trúc Giang tôi về không đủ ấm,
Buổi chiều đông gió lạnh cửa Hàm luông,
Ngày xa xứ, Mẹ tôi buồn lệ đẫm,
Chốn quê nghèo, thêm một đứa ly hương!
Đêm nhàn nhạt ánh đèn nơi phố thị,
Giữa Sài đô tôi lầm lũi cô đơn,
Nơi đất khách tha hương đời vô vị,
Bán mồ hôi để đổi lấy chén cơm!
Buổi biệt nhau, tình nhuốm màu cô quạnh,
Mặt xa rồi, lòng lại cách muôn phương,
Thương kẻ ở, ngày tháng buồn đơn lạnh,
Tội người đi, gai gốc vạn nẻo đường,
Đếm thời gian từng ngày nơi đất khách,
Nắng Sài thành đốt cháy buổi xuân xanh,
Hình bóng cũ, quê nhà nghiêng trong mắt,
Thôi hết rồi, một kiếp quá mong manh!
Nhớ quay quắt gió mùa đêm sông Cổ,
Mớ phù sa lặng lẽ chảy theo dòng,
Nhớ Thạnh phú máu bầm thân kháng chiến,
Nhớ gốc dừa, mẹ đứng mỏi mòn trông!
Nhớ hàng phượng trưa hè xơ xác lá,
Lệ đỏ ngầu khóc buổi tiễn nhau đi,
Cuối bờ sông, bông lục bình anh hái,
Tặng cho nhau màu tím lúc biệt ly!
Từng kỷ niệm đêm đêm về réo gọi,
Ngóng xa vời nơi cắt rốn chôn nhau,
Nhớ song thân nấm mộ đã rêu màu,
Tiếc chén rượu giao bôi còn chưa cạn!
Mùa gió chướng chắc chiều nay lạnh lắm!
Bóng dừa che, có đủ ấm Trúc Giang ơi!
Gót bâng khuâng, xứ người tôi ướt đẫm,
Gởi quê hương, dòng lệ máu vừa rơi!
Thơ Ngọc trong Đá
SỐNG VÔ TƯ...
Hãy cứ tươi cười tựa trẻ thơ
Vô tư lãng mạn thuở ngây khờ
Tâm hồn giấy trắng chưa vương nợ
Trí não hoa hồng chẳng lụi trơ
Bỏ mặc ưu phiền thôi lệ ứa
Không màng danh lợi hết buồn vơ
Khung trời ký ức tràn trang vở
Tuyết nguyệt hoa phong rộn bến bờ.
19/1/2018 Diêm Đăng Đạm

CÕI VÔ THƯỜNG
Giàu nghèo cũng vậy khúc xương khô
Vậy mãi giành tranh tới phát rồ
Kẻ hám tài ,danh ưa thủ đoạn
Người tìm lộc , vị lắm mưu mô
Cương thường rối loạn con ghìm bố
Hạnh kiểm suy đồi lão dựng ô
Bao biện việc làm dân đói khổ
Nhiều khi bặm trợn nói năng thô .
16/1/2019 Ưu Đàm
LEO NÚI.
Tạo hóa công bằng khó lắm sao ?
Nơi thì phẳng lặng chỗ thời cao
Nhô lên thách thức đầy cao ngạo
Nhấp nhỏm đành thua dám tự hào
Tay vươn mỏm núi nghe lạo sạo
Gối sụp khe rêu khẽ rì rào
Đường vô hẻm núi là độc đạo
Trót lỡ nên đành phải đuối lao.
Sưu tầm.

THI NHÂN & PHƯỢT THỦ
Vắng lạnh hoang vu gió mênh mang
Ghé lại bên đường giữa đại ngàn
Thi nhân múa bút hồn lãng mạn
Phượt thủ dừng xe mắt mơ màng
Sông xanh uốn lượn vòng qua bản
Núi biếc vươn xa tới cuối làng
Hoàng hôn tĩnh lặng trời quang đãng
Một dãi non sông dưới nắng vàng
Sưu tầm.
TỔ QUỐC VIỆT NAM
Gió hát lời ca của biển
Bên trời tôi đứng lặng thinh
Âm thầm chân bước một mình
Ngắm những vì sao ẩn hiện
Tổ quốc việt nam yêu dấu
Ngàn muôn năm thật tự hào
Đất trời giao hưởng thanh tao
Tỏa sáng ngàn sao bắc đẩu
Sưu tầm.

NẮNG CHIỀU
Sợi nắng loang chiều giữa bến tan
Đường quê gợn bóng mảng mây tàn
Quanh vườn vẫn đó loài hoa huệ
Dọc cửa đang còn mấy giỏ lan
Mẹ khóc chờ con ngày gió cuộn
Bà thương đợi cháu buổi mưa tràn
Em ngồi lặng lẽ se dòng tóc
Thấy nỗi đau buồn chẳng dám than/
NPP 17/01/2019
HOANG LÒNG
Lỡ chợ quê mùa phải nát tan
Vần thơ cạn ý giữa đêm tàn
Trăng còn tiếc thuở bên vườn mộng
Gió hẳn quên ngày cạnh bãi lan
Tủi lúc dâng trào cơn lệ vỡ
Hờn khi dậy nổi bóng ngâu tràn
Canh đời quạnh quẽ niềm hoang vắng
Chạnh nỗi buông dài tiếng thở than..!
NL17/01/2019

BỨC TRANH QUÊ
Đào hồng liễu biếc sáng xuân nay
Nắng ấm mây lành dễ chịu thay.
Thiếu nữ ung dung cười dưới nón
Vệt bùn lưu luyến điểm trên tay.
Tình xuân có lẽ đương hồng chín?
Lối mộng dường như sắp tỏ bày?
Thử hỏi nơi đâu là thắng cảnh:
Đồng quê xứ xứ ngát hương say !
NVC. 1/2019.
THIÊN ĐƯỜNG
Thiên đường chốn ấy nơi đâu
Để tôi tìm đến cởi sầu trong tâm
Phận tôi chìm nổi thăng trầm
Nỗi đau nén chặt lặng câm đáy lòng.
Thiên đường nơi ấy có không
Cho tôi đến đó dạo vòng thử chơi
Để xem có nở nụ cười
Trái tim sầu úa có tươi chút nào.
Thiên đường cõi ấy nơi nao
Thân tôi nghèo rớt có vào được không
Thơ tôi bán chả mấy đồng
Tình tôi hết đát chẳng mong được gì.
Thiên đường nơi ấy có chi
Mà bao nhiêu kẻ thầm thì ước ao
Chắc không có cảnh nghẹn ngào
Người yêu người lại xa nhau tội tình.
Dại khờ tôi đã đinh ninh
Thiên đường là chốn chúng mình thành đôi
Dòng sông bên lở bên bồi
Thiên đường hạnh phúc đã trôi xa rồi.
Cát

MƯỜI LOẠI NGƯỜI TRÁNH XA
Thứ nhất những kẻ vô ơn
Lấy mình làm chính, thiệt hơn mặc người
Thứ hai những kẻ trong đời
Bỏ nguyên tắc sống, theo nơi đồng tiền
Thứ ba luôn muốn nổi lên
Thành quả thiên hạ ghi tên của mình
Thứ tư bất chấp nghĩa tình
Mục tiêu kết quả, liều mình bỏ qua
Tự huyễn là đấng tài ba
Tình nghĩa nghiêng ngả, chẳng ra giữ gìn
Thứ năm, người hết lòng tin
Luôn rời xa hẳn, nhớ in trong đời
Thứ sáu cần tránh những người
Luôn mơ với mộng, toàn lời viễn vông
Thứ bảy, loại nói không làm
Ba hoa phét lác, tham lam khôn lường
Thứ tám dở dở ương ương
Cái gì cũng kém, chẳng tường việc chi
Thứ chín là kẻ: những khi
Gian nan, vất vả, tránh đi vội vàng
Còn đâu tư thế hiên ngang
Sống toàn vụ lợi, giỏi giang đâu còn
Thứ mười, những kẻ lỏi khôn
Thay đen đổi trắng, còn hơn kẻ thù
Loại người chỉ thấy thói hư
Cuộc đời ma mãnh, chẳng từ một ai
Mười điều, một chút dông dài
Mong người thông cảm: trái sai chuyện đời
Nhân quả duyên phận con người
Do trời định liệu từ thời xa xưa…
Quyt TO Van 20-01-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét